TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1261

Ban nghiên cứu tâm lý thuộc Viện khoa học xã hội thành phố C.

Trong phòng làm việc của Dương Cẩm Trình.

Dương Cẩm Trình đang nhìn một nam giới ngồi trước mặt cầm bút

ký tên rất bay bướm trên bản cam đoan giữ bí mật, thấy ổn cả rồi, anh
cầm lên cất vào két sắt khóa lại. Sau đó anh mở ngăn kéo lấy ra một
chiếc phong bì đưa cho người ấy.

Người ấy đưa tay ra nhận nhưng chưa thấy Dương Cẩm Trình

buông tay đang cầm phong bì ra.

"Kể từ lúc này, tôi và anh không còn dính dáng gì với nhau nữa."

Ánh mắt Dương Cẩm Trình sáng quắc. "Tôi nói đã rõ ràng rồi chứ?"

Người ấy gật đầu. Dương Cẩm Trình buông tay ra. Người ấy mở

phong bì rút ra một xấp tiền rồi đếm. Sau đó mỉm cười nhìn Dương Cẩm
Trình và gật đầu, đứng dậy bước đi, nhưng lại nhớ ra một việc.

"Thằng bé kia…" Người ấy ngập ngừng: "Sau đó, thế nào?"

"Đó không phải chuyện anh cần quan tâm." Dương Cẩm Trình cúi

xuống, tự châm cho mình điếu thuốc. "Nhận tiền thù lao rồi, chuyện ấy
không liên quan gì đến anh nữa."

Người ấy hơi ngượng nghịu, cố nặn ra nụ cười, rồi quay người

bước ra khỏi căn phòng.

Dương Cẩm Trình lặng lẽ hút hết điếu thuốc, anh nhìn đồng hồ, rồi

cầm một cái kẹp văn bản lên, bước ra đi sang phòng họp.

Căn phòng họp nhỏ này đang có người đợi anh. Thấy anh bước

vào, người ấy đứng dậy với vẻ hơi căng thẳng.

Dương Cẩm Trình khóa cửa lại, rồi mỉm cười nhìn anh ta, bảo anh

ta ngồi xuống.

"Anh là Vương Tăng Tường, phải không?" Dương Cẩm Trình ngồi

đối diện với anh ta, tay mở kẹp văn bản ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.