TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1672

Chỉ có Phương Mộc biết, hai dấu vân tay còn lại là của Trịnh Lâm

và Hải.

Lò thép nóng chảy cuối cùng cũng nguội hẳn. Khối thép đúc được

công nhân lấy ra khỏi khuôn, để ngoài sân nhà máy thép Tụ Nguyên.
Khối thép thô ráp khổng lồ nhìn đôn hậu chất phác, dường như đã hoàn
toàn quên mất mình đã từng nuốt chửng ba người cảnh sát trong giây lát.
Phương Mộc đi quanh khối thép một vòng, đưa tay sờ lên bề mặt thép
thô ráp. Cảm giác lạnh loát. Anh ghé sát tai vào khối thép, dường như
vẫn còn nghe rõ tiếng tim đập thình thịch của họ. Nhưng, tất cả còn có
ích gì nữa, khối thép vẫn lặng lẽ đứng im, giống như những sinh mạng
đã bị nó giam hãm trong đó.

"Thật không thể tin được." Biên Bình đã đứng cạnh Phương Mộc

từ lúc nào, "Ba con người bằng xương bằng thịt, thế mà…"

Một lúc lâu sau, Phương Mộc thở dài, khẽ hỏi: "Tình hình bên đó

thế nào?"

"Ông chủ nhà máy thép tên là Bành Trung Tài, 44 tuổi, theo lời của

công nhân nhà máy thép, hôm đó chính là hắn đã đuổi toàn bộ công nhân
của nhà máy đi nơi khác." Biên Bình đưa cho Phương Mộc một tấm ảnh,
Phương Mộc nhìn một lúc liền nhận ra đó chính là tên đuổi bắt đã bị anh
bắn vào đùi.

"Hắn ở đâu?"

"Đang chạy trốn." Biên Bình nói ngắn gọn, nhưng giọng vô cùng

kiên quyết, "Nhưng cũng như Kim Vĩnh Dụ, chắc chắn sẽ không thể
chạy thoát được."

Đến tối, lần lượt có được thông tin phản hồi từ các nguồn. Có tin

tốt, có tin xấu. Bố mẹ bốn cô bé đều đã lần lượt đến thành phố S. Công
an thành phố sắp xếp cho họ và con gái mình ở trong một khách sạn,
đồng thời cử người đến giám sát, bảo vệ. Dự tính ngày hôm sau là có thể
tiến hành điều tra mấy đứa bé. Nhóm bắt người đã khống chế được cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.