TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1795

"Gì cơ?" Hình như Lương Tứ Hải cảm thấy hơi bất ngờ, vội đáp:

"Cậu nói về cô gái ở trường nghệ thuật à? Cô ta quá sợ hãi. Trạch Hạo
đang động viên cô ấy."

"Thế à?" Tiêu Vọng gật đầu, mỉm cười, vứt mẩu thuốc lá đi. "Tôi

đi đây, anh Tứ Hải."

Nói rồi Tiêu Vọng bắt tay Lương Tứ Hải, quay người đi về phía

chiếc xe của Triệu Hạo Thanh.

Triệu Hạo Thanh vẫn để ý đến Lương Tứ Hải, khi Tiêu Vọng bước

lại gần, hắn ta mới nhìn Vọng từ đầu đến chân, rồi lạnh lùng hỏi: "Không
vấn đề gì chứ?"

"Không." Tiêu Vọng cố gượng mỉm cười. "Cảm ơn anh Hạo

Thanh."

Triệu Hạo Thanh bình thản quay người bước vào xe. "Đi thôi! Sấm

huynh đang muốn gặp mày."

Trong tầng hầm của khu giải trí Lệ Cung, ánh đèn âm u, mặt tường

xi măng thô nháp không thể phản quang, cho nên ngọn đèn nhỏ trên đầu
Tạ Sấm chỉ có thể chiếu sáng một khoảnh nhỏ phía trước mặt hắn.

Hắn ngồi giữa chùm ánh sáng hắt từ trên xuống, vì thế trông mắt

và mồm hắn như ẩn trong bóng tối, chúng chỉ là ba cái hốc đen. Trong
khoảng tối trước mặt hắn, Tiêu Vọng đang quỳ, bị kẻ khác đang tóm chặt
hai tay, đầu bị nhấc giật ngửa mặt lên. Triệu Hạo Thanh tay cầm một
thanh tre vụt mạnh vào mặt Tiêu Vọng.

Mép Tiêu Vọng tóe máu, mặt sưng vù như quả bóng, hai mắt chỉ

còn là hai cái khe hẹp.

Triệu Hạo Thanh vụt mấy cái rồi dừng lại, ngọ ngoạy cổ, lau mồ

hôi. Khi nhịp thở trở lại bình thường, hắn lại tiếp tục vụt. Rốt cuộc cũng
thấm mệt, hắn lảo đảo tựa vào tường, cầm thanh tre quạt cho mát, miệng
thở hồng hộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.