TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1796

Khi Triệu Hạo Thanh lại đứng đối diện với Tiêu Vọng để chuẩn bị

vụt tiếp, thì Tạ Sấm lên tiếng.

"Được rồi đấy!"

Triệu Hạo Thanh ngoảnh sang, Tạ Sấm gật đầu, vứt thanh tre

xuống.

Tiêu Vọng gục đầu, quỳ dưới đất một cách bất lực. Nếu không có

kẻ nắm giữ hai tay thì chắc chắn Vọng đã đổ vật xuống rồi. Rớt dãi trộn
lẫn máu me chảy từ cái mặt sưng húp xuống thành sợi dài bên mép, như
những sợi vải màu hồng.

"Trong thời gian này, hãy liệu hồn, hãy ngoan ngoãn biết điều." Tạ

Sấm nhìn bọn thuộc hạ. "Trước khi sáp nhập, đứa nào dám đi gặp ba đại
gia tộc kia, thì sẽ bị xử như thằng này!"

Tạ Sấm chỉ Tiêu Vọng vẫn đang quỳ. "Lôi nó ra!"

Hai ngày sau. Trong quán bar Đại Ngư.

Tiêu Vọng đeo kính râm, đội mũ lưỡi trai, ngồi ở một góc lặng lẽ

quan sát cô gái mặc áo hai dây và mi-ni juýp ở trên sân khấu. Cô đang
hát bài "Cầu Phật" theo yêu cầu của khán giả, giọng cô rất ngọt ngào.

Tiêu Vọng uống cạn cốc bia, rồi đứng dậy bỏ đi.

Đêm khuya. Sân điền kinh trong trường Đại học Sư phạm thành

phố C.

Tiêu Vọng ngồi trên bậc ghế xi măng, vừa hút thuốc vừa chăm chú

nhìn xuống sân trước mặt. Không ánh đèn. Cái sân tối om dường như
rộng đến vô cùng. Thỉnh thoảng có cậu sinh viên tập chạy trên đường
đua, tiếng giày thể thao giẫm trên mặt đường phát ra âm thanh lạo xạo.

Dưới chân Tiêu Vọng đã có vài đầu mẩu thuốc lá. Anh không nhúc

nhích cũng không muốn suy nghĩ gì, chỉ đăm đăm nhìn vào bóng tối vô
tận, anh bỗng có cảm giác muốn lao vào bóng tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.