TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1812

"Vương Bảo?" Lương Tứ Hải mở to mắt. "Đồ khốn, mày là đồ thất

tín! Tao đã bồi thường, đã xin lỗi rồi, mày còn muốn gì nữa?"

"Ha ha… Lương Tứ Hải! Không phải tao muốn khử mày…"

Vương Bảo cười đắc ý. "…mà là Y Hồng Đạt! Dám cướp hàng của hắn
ư? Mày tưởng "tứ đại gia tộc" dễ nhằn hay sao?"

"Hàng? Hàng nào?" Lương Tứ Hải vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.

"Tao không làm gì cả!"

Đầu óc Tiêu Vọng rối bời. Thì ra, Lương Tứ Hải không cướp lô

hàng kia, mà là Tạ Sấm vu oan cho Hải và ra tay giết Hải - nhằm lôi kéo
Y Hồng Đạt.

Nhưng, tại sao Vương Bảo lại xuất hiện ở đây? Và, mấy câu hắn

vừa nói, cho thấy mục tiêu của hắn không chỉ là một mình Lương Tứ
Hải.

Tiêu Vọng đang nghĩ ngợi thì bị Lương Tứ Hải túm tóc giật đầu

lên.

"Vương Bảo nghe cho rõ: người của Tạ Sấm đang ở trong tay tao,

mày chớ làm bừa." Hải gí súng vào đầu Tiêu Vọng. "Chắc chắn là đã có
chuyện hiểu lầm, tao phải gặp Tạ Sấm để hỏi cho rõ mới được!"

Có những tiếng chân giẫm lên thủy tinh lạo xạo ngoài hành lang,

Vương Bảo xuất hiện ở cửa phòng, tay xách khẩu súng bắn đạn ghém,
đứng sau hắn là hai nam giới tay cầm súng.

"Bắn đi! Để tao đỡ phải ra tay." Vương Bảo mồm ngậm thuốc lá,

cơ mặt hắn giật giật vì khoái trá. "Dù sao tao cũng phải giết cả hai chúng
mày."

"Anh Bảo ạ, ân oán giữa chúng ta có thể nói cho rõ xem sao." Tiêu

Vọng nhìn chằm chằm vào khẩu súng trong tay Vương Bảo. "Tôi là
người của anh Sấm, nếu anh giết tôi…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.