TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1829

"Sấm vương nói là thằng Lương Tứ Hải cướp hàng của tôi…" Y

Hồng Đạt nhìn thẳng vào Tạ Sấm. "Vậy hàng của tôi đâu?"

Tạ Sấm sửng sốt, nhưng lập tức trấn tĩnh như thường. "Vẫn chưa

tìm thấy. Sao nào?"

"Nếu thằng Lương Tứ Hải cướp hàng của tôi…" Y Hồng Đạt nói

rất chậm, nhưng từng tiếng một đều lạnh tanh: "…thì khi càn quét địa
bàn của hắn tại sao lại không thấy người của hắn dùng súng chống cự?"

"Anh Y!" Trần Khánh Cương cau mày. "Sao anh bỗng nghĩ đến cái

chuyện đó?"

"Im mồm đi!" Y Hồng Đạt đứng dậy chỉ tay vào mặt Trần Khánh

Cương. "Tao không hỏi mày."

Trần Khánh Cương định nổi cáu thì Tạ Sấm giơ tay ngăn lại, rồi

quay sang Y Hồng Đạt.

"Tiền đã thu hồi được, hàng tìm không thấy, thì quan trọng gì

chứ?" Vẻ mặt Tạ Sấm nhăn nhó. "Có lẽ thằng Lương Tứ Hải đã bán lại
cho người khác rồi."

"Có súng tự khắc có tiền!" Y Hồng Đạt cất cao giọng: "Lẽ nào

thằng Lương Tứ Hải lại không hiểu cái điều đơn giản ấy?"

"Rốt cuộc, anh Y muốn thế nào?" Tạ Sấm không chịu nổi nữa.

"Không đồng ý tôi làm tổng chỉ huy thì anh cứ nói thẳng đi!"

"Bây giờ tôi không quan tâm điều này." Y Hồng Đạt bỗng cười he

hé. "Người của tôi đã phát hiện ra lô hàng đó nằm trong tay anh!"

Cả phòng họp bỗng chết lặng.

Tạ Sấm kinh ngạc nhìn Y Hồng Đạt, lát sau hắn mới tỉnh táo trở

lại, ấp úng hỏi vặn: "Mẹ kiếp! Anh Đạt, anh đang nói gì thế?"

Không đợi Y Hồng Đạt trả lời, Vương Cách chậm rãi nói: "Sấm

vương, anh Đạt nói thế, có đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.