TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1893

cái nền đá hoa cương. Bụi đất bám đã được lau chùi sạch sẽ, cả khối đá
sáng bóng lấp lánh dưới ánh nắng quá trưa.

Mễ Nam đứng bên chăm chú nhìn mọi động tác của Phương Mộc,

cô không hỏi gì, cũng không làm giúp anh. Vào lúc này, cứ để anh làm
một mình có lẽ lại là sự lựa chọn tốt nhất.

Cô đã từng nghe nói về cái đài tưởng niệm này, và cũng biết có ba

cảnh sát đã bị tan chảy trong cái khối thép này, tất cả, suốt ngày đêm đối
diện với Sở công an thành phố C tọa lạc ở phía bên kia quảng trường.
Mễ Nam không biết Phương Mộc có quan hệ như thế nào với ba người
cảnh sát này nhưng cô tin chắc không chỉ đơn thuần là mối quan hệ giữa
các chiến hữu với nhau.

Phương Mộc làm xong mọi việc rồi, anh lại lấy ra ba điếu thuốc lá,

châm lửa, đặt lên trên khối đá, rồi anh ngồi lên nền đá hoa cương, tựa
lưng vào cái trụ thép, thẫn thờ hồi lâu. Mễ Nam chầm chậm bước đến
nhìn những hàng chữ khắc họ tên ba người, rồi lại nhìn Phương Mộc.

"Liệu anh còn có bao nhiêu chuyện… " Cô hơi dừng lại, "… mà

em chưa được biết?"

"Rất nhiều. Rồi anh sẽ kể cho em nghe." Phương Mộc mỉm cười.

"Nhưng không phải bây giờ."

"Tại sao?"

Phương Mộc đặt đầu ngón tay trỏ lên miệng, ra hiệu cho cô đừng

nói gì."

"Nghe đi, họ đang gọi…"

Lúc gần tối, Phương Mộc lái xe về nhà. Dừng xe, tắt máy. Nhưng

anh chưa xuống xe vội, anh ngồi lại hút xong một điếu thuốc lá, rồi tiếp
tục ngồi đó hồi lâu, sau đó mới xách túi thức ăn và hoa quả, từ từ bước
xuống, khóa cửa xe lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.