TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1917

Á Phàm đang rất say công việc, chỉ "vâng" một tiếng, tay cô vẫn

tiếp tục lật giở món trứng tráng.

Phương Mộc cảm thấy mình có phần không phải, anh nói thêm

"xin lỗi…"

Á Phàm vẫn lặng thinh. Cô thò tay tắt bếp ga.

Phương Mộc xuống sân, khởi động xe, rồi lên đường. Khi tâm

trạng anh đã ổn định, anh cảm thấy mình thoáng một nét buồn. Không
phải vì lỡ mất bữa ăn sáng hiếm có, mà là vì một sự thay đổi gì đó ở con
người Liêu Á Phàm.

Không phải nghi ngờ gì nữa, rõ ràng là Á Phàm đang trở nên tốt

lên, xét từ một ý nghĩa nào đó, thì anh càng nên tiến tới thực hiện lời hứa
của mình.

Cái cột mốc ấy dường như không xa ở phía trước, nó nằm ngay

trong lòng Phương Mộc, và anh vẩn vơ hy vọng cái ngày ấy càng đến
chậm càng tốt.

Nỗi nhớ kéo dài quá lâu, sự xốc nổi nhanh như một tia chớp, đã

dẫn đến cái kết luận khiến người ta phải lúng túng.

Nhà ngươi không tốt đến mức ấy, cũng không độ lượng đến mức

ấy, cũng không có khả năng lớn đến thế… và, mọi bề của Liêu Á Phàm
trước khi cô ta bắt đầu chuyển biến, không phải là khuyết điểm mà rất
xấu xa.

Nhà ngươi là đồ khốn!

Phương Mộc nhấn chân ga, tự chửi rủa mình.

Hiện trường ở tòa nhà 7 khu chung cư Phú Dân đường Lâm Sơn

thuộc khu Thiết Đông. Khu chung cư này tuy rất rộng nhưng đang tổ
chức phá dỡ di chuyển, số hộ dân còn lại rất ít cho nên chỉ có lèo tèo vài
người chạy đến xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.