TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1918

Tâm điểm của hiện trường nằm ở tầng 4 tòa nhà số 7. Phương Mộc

vừa bước lên tầng 4 thì nhìn thấy ngay cái túi nước to tướng, nó khiến
anh sững sờ kinh ngạc. Mấy anh cảnh sát đứng trên thang, đang tìm cách
tháo cái túi khỏi thanh sắt phơi quần áo để hạ nó xuống. Dương Học Vũ
hai tay ôm vai, mày cau rõ chặt; đứng bên là bác sĩ pháp y đang xách va
li dụng cụ, chưa có việc gì làm.

"Đó là…" Phương Mộc há to miệng. "Đó là gì thế?"

Dương Học Vũ nghe thấy bèn ngoảnh lại, gật đầu chào Phương

Mộc.

"Anh đã thấy kỳ quái chưa?" Dương Học Vũ lại ngẩng nhìn cái túi

nước. "Cho nên tôi mới phải gọi cho anh."

"Bên trong là gì?" Phương Mộc chỉ vào cái túi nước.

"Người!" Dương Học Vũ trả lời ngắn gọn, rồi anh lại cười. "Mẹ

kiếp, đúng là có sáng kiến!"

Nói rồi anh bước đến bên cái túi, hỏi anh cảnh sát đang tháo dây

thừng: "Thế nào rồi?"

"Không được." Anh ta lắc đầu, rồi buông tay ra, tay phải bóp ngón

tay trái thật mạnh. "Nó thắt thành nút chết cứng, lại bị dính nước, nên
không thể gỡ ra."

Phương Mộc bước đến, nhìn thấy phía trên cái túi nước bị một sợi

thừng nilon to bằng ngón tay buộc chặt, rồi quấn quanh mấy vòng trên
thanh sắt inox để phơi quần áo, thắt rất chặt.

Dương Học Vũ nghĩ ngợi, rồi quay sang hỏi đồng nghiệp phụ trách

chụp ảnh: "Đã chụp cả chưa?" Anh ta vỗ vào máy ảnh mấy cái, ngụ ý đã
chụp xong rồi. Dương Học Vũ bèn hất tay: "Bây giờ xả hết nước trong
túi ra, sau đó dùng cưa cưa đứt thanh thép inox."

Các cảnh sát đồng thanh "vâng", và chấp hành mệnh lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.