TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1980

Phương Mộc gật đầu. Đúng, cách nghĩ này rất hay. Tạm bỏ qua

động cơ gây án, trực tiếp đi tìm nguồn gốc của vật chứng có thể càng có
hiệu quả.

"Anh cứ giữ tấm ảnh này, nếu có được đầu mối gì tôi sẽ thông báo

với anh." Học Vũ hơi ngừng lại, nói có vẻ không mấy tự nhiên. "Hôm
nay anh đến Sở… có việc gì à?"

"Vẫn là công việc thôi." Phương Mộc nghĩ ngợi, và cảm thấy cứ

nên có sao nói vậy. "Tôi muốn hỏi Mễ Nam xem đã có tiến triển gì
chưa."

Học Vũ "ừ…" rồi anh quan sát nhanh Phương Mộc, hình như định

nói thêm gì đó. Nhưng lúc này các đồng nghiệp chờ đợi sốt ruột, đang
bấm còi xe inh ỏi. Học Vũ đành vẫy tay chào Phương Mộc rồi quay
người chạy về phía chiếc ô tô.

Phương Mộc bước vào tòa nhà, đi qua đại sảnh rồi bước vào thang

máy, tay anh vẫn cầm tấm ảnh.

Đúng là cái túi nước đã bị gia công chế biến lại. Xét về thể tích, có

lẽ nó phù hợp để vận chuyển đường dài. Nó vốn là hình khối hộp chữ
nhật, một đầu đã bị cắt, mép cắt được khâu lại rồi nối liền với sợi thừng
nilon. Đây cũng là cửa để nhét nạn nhân vào túi.

Anh đang xem ảnh thì thang máy đã dừng ở tầng 4. Anh cất tấm

ảnh vào túi rồi sải bước ra.

Mễ Nam vẫn đang bận bịu trong phòng làm việc như trước, thấy

Phương Mộc bước vào, cô mỉm cười, nụ cười hiếm hoi.

"Anh đến à?"

"Ừ." Phương Mộc nhìn Mễ Nam. "Bị cảm đã đỡ chưa?"

"Ổn rồi." Mễ Nam đương nhiên biết mục đích đến của Phương

Mộc, cô đưa luôn cho anh tờ giấy phô tô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.