TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2067

xem có ưng mắt không. Các cậu con trai thì căng thẳng nhìn các mảnh
giấy ghi giá bán, sắc mặt cố làm ra vẻ thản nhiên.

Anh bỗng cảm thấy vui vui, dường như rất muốn hòa nhập vào

những sinh hoạt vui vẻ kia. Nhưng cánh cửa kính phản chiếu khung cảnh
cửa hàng cafe của anh, trên cái bàn trong góc phía đông bắc đặt tấm biển
"khách đã đặt chỗ" trông rất rõ ràng.

Lòng anh bỗng se lại.

Anh vứt đầu mẩu thuốc lá rồi từ từ bước đến bên cái bàn ấy ngồi

xuống, tay chống cằm áp má, cứ thế lặng lẽ nhìn tấm biển đặt trên bàn.
Nó đã được đặt ở đây rất lâu rồi. Anh cầm nó lên, một lớp bụi mỏng từ
tấm biển rơi xuống mặt bàn. Anh cầm một mảnh khăn giấy lau sạch rồi
lại đặt nó xuống.

Cô nhân viên của quán đã nhiều lần hỏi anh ai đặt chỗ ngồi ở đó,

tại sao không thấy đến. Anh chỉ cười, không trả lời. Kể cả khi trong quán
đã kín chỗ thì anh vẫn không cho bất kỳ vị khách nào ngồi vào bàn đó.

Vì đó là chỗ mà cô ấy đã đặt.

Anh luôn cảm thấy sẽ có ngày cô sẽ đến, như lần đầu mới quen

nhau, cô sẽ đẩy cánh cửa kính bước vào tươi cười nhìn anh, gọi một tách
cafe, sau đó ngồi ở bàn ấy lặng lẽ đọc sách.

Dần dần anh biết cô là nhân viên làm hợp đồng ở thư viện, cô đang

một trường học chuẩn bị ôn tập dự thi nghiên cứu sinh. Cũng như anh,
cô không còn cha mẹ, không có ai là người thân ở thành phố này.

Và không gì có thể ngăn cản hai trái tim như thế xích lại gần nhau.

Trong hơn ba chục năm sống bấp bênh chao đảo, đó là những ngày

tháng êm đềm hiếm có của anh. Cũng như những đôi trai gái khác đang
yêu, họ có cả đắng cay xen lẫn ngọt ngào. Rất nhiều khi anh cảm thấy cô
tựa như một thanh kiếm sắc rạch lớp vỏ ngoài của anh, rồi thọc sâu vào
nội tâm của anh. Cô đã khám phá, suy ngẫm, hiểu anh, rồi tuyệt đối tin ở
anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.