TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 213

Trong bóng tối, cả khu nhà ký túc sau một ngày im ắng lúc này lại

lặng lẽ tỉnh dậy. Trong mỗi giấc mơ của mọi người, những thứ tưởng như
không còn sinh khí đều sống lại, chúng nấp trong các xó xỉnh của mình
và thì thầm với nhau.

Những cành cây khô héo, nứt nẻ kêu răng rắc trước những làn gió.

Những âm thanh rất nhẹ của tuyết rơi.

Tiếng còi của những chiếc xe đi đêm cô độc.

Tiếng lũ chuột gặm nhấm trong khu bồn nước.

Tiếng dép lê loẹt quẹt ở hành lang.

Tối nay, Vương Kiện đến tìm Phương Mộc.

Vương Kiện không ra phòng học để tự học, điều này khiến Phương

Mộc cảm thấy rất ngạc nhiên. Vì thế, khi cậu ta thò đầu vào cửa phòng,
anh còn ngỡ là mình nhìn nhầm.

Vương Kiện nhìn vào khuôn mặt Phương Mộc hồi lâu, rồi nói "thế

đấy" có phần cứng nhắc.

Phương Mộc bình thản ngồi trước bàn, gật đầu.

Trong phòng chỉ có một mình Phương Mộc. Lúc ăn cơm tối, anh bị

một sinh viên khoa thể dục đánh cho một trận, tại vì anh cứ nhìn chằm
chằm đến 20 phút vào hai cánh tay cơ bắp của cậu ta. Phương Mộc lau
vệt máu bên mép, đứng lên phủi cơm canh bám trên quần áo, anh vẫn
không hề nói một câu, chỉ lau cặp kính mắt rồi lại ngồi xuống bên bàn ăn
nốt chút cơm canh còn lại.

Cậu ta có tính cách bộp chộp, thô lỗ, đầu óc đơn giản. Và, lại đang

yêu đương.

Không thể là cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.