TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2142

Anh mong bỗng nhiên mình biến thành một ông già, bỏ qua những

tháng năm phải vật lộn với bao rắc rối, bỏ qua những cảm xúc hồi hộp
hay buồn phiền, vượt qua tình yêu để trở thành tình thân, và có ngay
được một tâm thái bình tĩnh, giản đơn để đối diện với cô gái này như một
người thân một cô em gái, như tình cảm của cha đối với con gái.

Phải chăng nếu là như thế thì sẽ bớt đi được những sự giằng xé và

nỗi băn khoăn khó xử không?

Chiếc xe Jeep chạy vào sân Thiên sứ đường, đập vào mắt họ là một

đống rau cải trắng chất cao chót vót. Đây là thứ rau rẻ nhất và cũng là
món rau chủ yếu mà bọn trẻ ở Thiên sứ đường phải ăn trong mùa đông
dài lê thê này. Á Phàm phấn khích nhảy ào xuống xe, say sưa hít thở làn
không khí ở đây, hình như cái mùi man mát của rau cải trắng đã đụng
chạm đến những hồi ức tốt đẹp trong lòng cô.

"Cô Triệu ơi!"

Chưa bước vào nhưng Á Phàm đã gọi ầm lên. Dường như cùng

một lúc, có một khuôn mặt ló ra từ phía sau "trái núi" rau cải trắng,
khuôn mặt đầy mồ hôi. Chính là chị Triệu.

Rồi lại ló ra một khuôn mặt thứ hai, Mễ Nam.

Nụ cười của Á Phàm bỗng cứng đơ, bước chân cũng chậm lại.

Phương Mộc cũng rất ngạc nhiên, anh ngớ ra không biết nên nói

gì. Chị Triệu chùi tay vào váy áo, chạy ra ôm chầm lấy Á Phàm.

"Kìa, con bé này đến sao không gọi điện trước một câu, để cô

chuẩn bị món ăn… hôm nay không đi làm à? Công việc có bận không,
có mệt không?"

Cô Triệu luôn miệng hỏi, Á Phàm không có tâm tư nào mà trả lời,

cô chỉ nhíu mày quan sát Mễ Nam. Mễ Nam rất bình thản nhìn Phương
Mộc và Á Phàm gật đầu chào, rồi lại ngồi xuống tiếp tục nhặt rau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.