TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 216

Vẻ mặt của Phương Mộc khiến Vương Kiện hơi căng thẳng, nụ

cười lập tức tắt ngấm. Cậu ta ngượng nghịu gãi đầu gãi tai, rồi lại lấy
thuốc ra, tay cậu lần sờ túi áo.

Phương Mộc lim dim mắt, bỗng nói rõ to:

"Đây này!"

Vương Kiện ngẩng phắt đầu lên, nhìn thấy động tác của tay

Phương Mộc, và chiếc bật lửa đang bay đến.

Vương Kiện đưa tay đón lấy. Khoảnh khắc này, Phương Mộc nhìn

rất rõ.

Đó là tay trái.

Vương Kiện cầm bật lửa, châm thuốc, rít một hơi rất sâu, và nhìn

Phương Mộc đang chăm chú quan sát mình.

"Sao thế?"

"Không, không sao." Phương Mộc bình thản trở lại. "Hình như…

hình như cậu thuận tay trái?"

"Đúng!" Vương Kiện ngậm điếu thuốc, giơ tay trái lên ngắm

nghía. "Chơi bóng bàn, bóng rổ đều thuận tay trái, đá bóng thì thuận
chân trái."

Phương Mộc cảm thấy nhẹ nhõm.

Khi cảm nhận rằng hung thủ có mối hận thù gì đó rất sâu, người

đầu tiên Phương Mộc nghĩ đến là Vương Kiện. Dù cách nghĩ này nghe
không xuôi, vì không có nạn nhân nào đang học ở lớp Cơ Địa cả; còn
Trần Hy, Tống Phi Phi và Giả Liên Bác học ở khoa kinh tế thì lại càng
"xa xôi". Tuy nhiên, Phương Mộc vẫn muốn tìm cơ hội để xác định xem
Vương Kiện quen dùng tay nào.

Khi Vương Kiện đưa tay trái ra bắt lấy chiếc bật lửa, thâm tâm

Phương Mộc thấy rất mừng. Bởi lẽ anh không tin, hoặc nói là anh không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.