TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2233

Mộc sẽ ngỡ là bà đã tắt thở. Ông chồng còng lưng thì vẫn có thể đi lại,
ông đang ngồi bên bếp đun nấu, chắc cái món sền sệt tổng hợp rau cải,
khoai tây kia là bữa tối của họ. Phương Mộc lên tiếng chào mấy lần, ông
già mới từ từ xoay người ra nhìn anh bằng cặp mắt đã mờ đục, nhìn mấy
giây rồi ông lại tiếp tục khuấy cái nồi trước mặt. Phương Mộc định cất
tiếng hỏi thì Mễ Nam đã kéo anh lại, ngón tay cô chỉ vào tai mình ra
hiệu.

"Đừng phí thời gian nữa, ông ta không nghe thấy đâu. Chắc đã lẩm

cẩm lú lẫn mất rồi."

Cả hai nhìn vào, thấy ông già đưa tay phải đang cầm cái muỗng lên

chỉ về hướng tây, vừa như chỉ đường vừa như "đuổi khách".

Phương Mộc đành chào ông ta một câu rồi cùng Mễ Nam đi ra vậy.

Phía tây, cũng là một ngôi nhà có sân, cũ nát, thấy trên nóc có làn

khói đen dập dờn bay ra. Cái sân lem nhem thật nhưng vẫn nhận ra dấu
vết đang có người ở.

Phương Mộc gõ cánh cửa sắt, người trong nhà lập tức lên tiếng.

Chủ nhân là một ông lão chừng ngoài 60 tuổi, mặc chiếc áo khoác đông
xuân màu xám, vừa đi vừa xỉa răng.

"Muốn tìm ai?"

"Chào bác! Cháu ở nơi khác đến." Phương Mộc mỉm cười, đứng

ngoài cửa sắt chìa bao thuốc ra mời. "Cháu có chút việc muốn hỏi thăm."

"Mua than à?" Ông già cầm điếu thuốc, nhìn nhãn mác rồi giắt lên

mang tai. "Cứ đến thẳng mỏ than là được."

"Cháu không mua than." Phương Mộc lại mời một điếu nữa, bật

lửa cho ông ta châm, rồi anh chỉ tay sang phía căn nhà lúc nãy. "Bác ấy
bảo cháu sang đây gặp bác."

"À, lão Lục. Hỏi lão thì cũng bằng không. Lão vừa điếc lại vừa lẩm

cẩm cả rồi." Ông ta rít thuốc lá và quan sát Phương Mộc. "Anh muốn hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.