"Anh chờ đã…" Y tá Nam đã tỉnh táo trở lại, cô vội bấm nút tua lùi
về. Thời gian hiển thị là 0 giờ 21 phút. Nhưng hình ảnh vẫn không có gì
thay đổi, quầy y vụ và hành lang vẫn không một bóng người. Vì là cảnh
quay ban đêm, màn hình hơi hơi tối nhưng vẫn khá rõ nét. Thời gian hiển
thị ở góc phải màn hình từng giây lần lượt trôi đi, tim Phương Mộc càng
lúc càng đập nhanh hơn.
Y tá Nam đã nhìn thấy cảnh gì?
Sau 31 giây, hình ảnh bỗng có thay đổi.
Một cánh cửa buồng bệnh đang đóng im ỉm bỗng mở ra, tiếp theo
là một bàn tay gầy ngẳng thò ra, rồi một nửa người lập tức xuất hiện ở
cửa buồng.
Một cô gái nhìn ngó hành lang, hình như muốn xem xem có ai đi
qua không. Nhận ra là hành lang vắng ngắt, cô ta xoay người lại khép
cửa, sau đó loạng choạng bước về phía đầu kia của hành lang. Động tác
của cô ta cứng đơ, cứ như người máy, dường như có thể bị ngã bất cứ lúc
nào. Trong dãy hành lang bệnh viện lúc đêm khuya, cô ta chẳng khác gì
một hồn ma đang chơi vơi di chuyển, rồi nhanh chóng biến mất khỏi
màn hình.
Phương Mộc cảm thấy huyết dịch trong người anh như đã đông
cứng.
Buồng bệnh mà người phụ nữ vừa ra khỏi, chính là buồng số 219!
Phải đến vài giây sau, Phương Mộc đứng thẳng người lên, mở ổ
máy quay phim lấy cuộn băng ra nhét vào túi áo. Không kịp giải thích gì
với y tá Nam đang rất hoang mang, anh chạy ào ra khỏi phòng y vụ.
Ngụy Nguy tuyệt đối không phải người thực vật!
Kẻ đã bồi dưỡng Giang Á thành gã Tôn Phổ thứ hai, và đã để lại ở
hiện trường gây án những chuỗi số mã các vụ án, chính là cô ta!