TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2314

Những điều tốt đẹp nhất. Tàn khốc nhất. Vui sướng nhất. Đau khổ

nhất. Ích kỷ nhất. Độ lượng nhất. Kỳ vọng nhất. Tuyệt vọng nhất.

Tội ác, không thể khép lại; tình yêu, cũng thế, không thể khép lại.

Phương Mộc vụt lao đến.

Thời gian lại trôi với tốc độ bình thường. Một tay anh bám chặt

một mỏm đá to, tay kia nắm chặt cổ tay của Ngụy Nguy.

Một nửa người Ngụy Nguy đã tụt xuống dưới vách đá nhưng ả

không hề nhận ra mình đang ở tình thế cực kỳ nguy hiểm, ánh mắt thất
thần nhìn xuống khoảng trống tối đen bên dưới. Dưới đó, đám tro của
Tôn Phổ đã tan tác, không còn chút dấu vết.

Chừng 10 phút sau, Phương Mộc và Ngụy Nguy đã quay lại lối đi

ven các hàng bia mộ, lúc đi qua đám cây cối, Phương Mộc lại nhìn thấy
cái áo gió màu đen, anh ném cho Ngụy Nguy.

Cả hai đều thương tích đầy mình. Đầu và cổ Phương Mộc bị vô số

vết thương, áo quần bê bết máu, nhưng không bị vết thương nào nguy
hiểm nên anh vẫn gượng được. Còn Ngụy Nguy thì rất bi đát, trông ả
chẳng khác gì ác quỷ, thân hình rúm ró không ngớt nôn ra máu, chắc nội
tạng đã bị tàn phá.

Ả đã trở nên lặng lẽ, lưng quay về phía Phương Mộc, ả quỳ trước

bia mộ của Tôn Phổ, bất động, lặng nhìn tấm ảnh trên bia đã bị khói hun
xám xịt. Một lúc lâu sau, ả bốc một nắm tuyết bôi lên tấm ảnh rồi cầm
vạt áo lau chùi.

Phương Mộc lặng lẽ đứng tựa lưng vào tấm bia mộ "của mình"

nhìn mọi động tác của Ngụy Nguy. Lúc này tuyết đã ngừng rơi, gió cũng
đã lặng, khu nghĩa trang trở lại yên tĩnh, những cây tùng bách cũng
không giơ nanh giơ vuốt nữa, dường như cuộc vật lộn sinh tử lúc nãy
chưa từng xảy ra.

Tấm ảnh Tôn Phổ đã được lau chùi xong, Ngụy Nguy đưa bàn tay

gầy ngẳng đầy những vết máu khô lên sờ vào tấm ảnh cứng ngắc ấy. Phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.