TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2319

"Cảnh sát!" Phương Mộc cuống cuồng, hét lên: "Mau mở cửa!"

"Hả? Anh… thế này là sao?" Giọng ông già vừa hoang mang lại

vừa nghi hoặc. "Có chuyện gì à?"

"Vớ vẩn!" Phương Mộc không phí lời nữa, anh quan sát kỹ cái cửa

lắp thiết bị đối thoại. Bên trên có một ô cửa kính nho nhỏ, bên ngoài ốp
lưới ca-rô bằng thép không gỉ. Tay anh bám vào ô ca-rô, chân phải giẫm
lên bậu cửa. Anh giật đứt các mối hàn tấm lưới kim loại rồi gỡ hẳn nó ra
vứt xuống đất. Sau đó đấm vỡ ô kính cửa sổ rồi thò tay vào mở chốt cửa,
xông thẳng vào hành lang.

Phương Mộc chạy thẳng lên tầng 4, rồi chạy đến cửa phòng 403,

đập cửa liên hồi.

"Mễ Nam! Mễ Nam!"

Trong nhà im ắng, không một tiếng động.

Phương Mộc cảm thấy tim mình dường như ngừng đập, mặt anh

đầm đìa mồ hôi.

Mễ Nam đi vắng, hay là đã…

Phòng 402 bỗng mở cửa, một nam giới thò đầu ra, nhìn thấy

Phương Mộc như một gã điên khùng, ông ta hít vào một làn hơi lạnh rồi
vội rụt đầu vào.

Phương Mộc chẳng bận tâm đến ông ta làm gì, anh quan sát cánh

cửa sắt an toàn của phòng 403. Những nan kim loại dày dạn, hết sức kiên
cố, bề mặt cánh cửa nhẵn trơn, ngoài tay nắm cửa ra, không còn chỗ nào
để tác động.

Anh nắm chặt tay nắm, chân đạp vào tường, cố hết sức để bật cửa

ra nhưng cánh cửa chỉ khẽ kêu ken két rất khó chịu, chứ không hề suy
suyển.

Vậy thì… phải làm gì bây giờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.