TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2320

Phương Mộc đã mất hết lý trí, vừa cố sức nhổ bật cánh cửa vừa

gào lên: "Mễ Nam! Mễ Nam…"

Đúng vào lúc này thì đầu hành lang vọng đến những tiếng bước

chân gấp gáp, chỉ mấy giây sau Dương Học Vũ đã chạy xộc đến nơi.

Dương Học Vũ chỉ thoáng nhìn đã hiểu ngay tình hình, anh im

lặng, kéo Phương Mộc sang bên rồi co chân đạp mạnh vào ổ khóa, sau
đó ra sức giật cái tay nắm. Cánh cửa sắt vẫn im lìm nằm trong khuôn
cửa.

Dương Học Vũ chửi đổng một câu, rồi ra hiệu cho Phương Mộc

đứng tránh ra, sau đó anh rút súng, một tay tỳ lên trán, tay cầm súng
ngắm vào ổ khóa…

"Các anh đang làm gì thế?"

Cả hai đổng thời ngoảnh lại nhìn.

Ở đầu cầu thang, một phụ nữ với mái tóc dài còn ươn ướt, vai

khoác cái làn nhựa đựng các đồ lặt vặt, tay giơ cây kem đang ăn dở
chừng.

Chính là Mễ Nam!

Mọi người đều đứng nghệt ra. Dương Học Vũ thậm chí vẫn lăm

lăm tư thế chuẩn bị bắn, anh cực kỳ ngạc nhiên. Nhưng với Phương Mộc
thì Mễ Nam chẳng khác gì vừa từ trên trời rơi xuống, tưởng đã biến mất
nhưng đã lại trở về.

Còn điều gì có thể vui hơn thế này?

Mễ Nam là người đầu tiên phá tan sự im lặng, nhìn thấy Phương

Mộc đầy mình thương tích và những vết máu loang lổ, cô kêu lên và
chạy đến anh.

"Trời đất ơi, anh làm sao thế này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.