TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2327

Thái Vĩ cũng xúc động mắt rơm rớm lệ, anh đưa mắt cho Phương

Mộc, Phương Mộc gật đầu. Thái Vĩ bèn bước đến xốc chị Triệu lên đưa
ra ngoài, mặc kệ chị không ngớt tiếp tục đấm anh.

Phòng Giải phẫu đã trở lại yên tĩnh. Thái Vĩ thở ra một hơi rõ

mạnh, anh quay sang bước đến bên Phương Mộc vẫn đang ngồi dưới sàn
như vừa nãy, không nhúc nhích.

Thái Vĩ ngồi xuống rẽ tóc Phương Mộc ra nhìn một hồi, nói: "Cậu

có sao không?"

Phương Mộc toàn thân run run, mắt mở to nhìn chằm chằm vào

Thái Vĩ. Anh bỗng nức nở không thành tiếng.

Thái Vĩ sợ hãi vội đỡ Phương Mộc ngồi thẳng lên, rồi đấm lưng

cho anh.

"Cậu đừng thế này, tôi lo lắm." Thái Vĩ vừa đấm lưng Phương Mộc

vừa quan sát vẻ mặt anh. "Muốn khóc cậu cứ khóc đi, đừng nén mãi
trong lòng."

Người Phương Mộc càng run bần bật, đôi mắt anh như muốn nhô

ra khỏi cặp kính, nhưng anh vẫn nghiến răng mím môi, hình như có một
sức nặng ngàn cân đang chẹn ngang lồng ngực anh.

Mắt anh vằn tia máu đỏ, nhưng không có một giọt nước mắt nào.

"Tôi sẽ ra gọi người, cậu cứ ngồi đây, đừng làm gì hết." Thái Vĩ

cuống quýt đứng bật dậy chạy ra cửa nhưng vừa cất bước thì thấy Dương
Học Vũ vội vã đẩy cửa chạy vào.

"Phương Mộc…" Dương Học Vũ kinh hãi nhìn Phương Mộc đang

nằm lả trên sàn. "Thằng Giang Á… đến đầu thú!"

Đại sảnh ở tầng 1, bầu không khí rất căng thẳng. Hơn một chục

cảnh sát tư thế sẵn sàng như sắp ra trận, tay đặt vào bao súng hoặc cầm
dùi cui, họ nhìn chằm chằm người đàn ông đang đứng ở cửa ra vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.