đây anh ta vì người khác, nhưng ngày nay anh ta vì bản thân mình. Tôi
bảo đảm với anh rằng anh sẽ nhìn thấy một chùm Ánh sáng thành phố
còn trong sáng hơn nữa!"
Phương Mộc không sao kìm nén được nữa, anh đứng phắt dậy,
chiếc ghế đang ngồi bị lật ngửa kêu đánh rầm một tiếng.
Gần như đồng thời, Thái Vĩ và Dương Học Vũ xông ngay vào,
phía sau còn có cả Mễ Nam đang rất căng thẳng.
"Các người vào thật đúng lúc." Giang Á bình tĩnh nhìn họ. "Lúc
trước tôi nói là muốn đầu thú chứ gì? Xin lỗi nhé, tôi chỉ nói đùa!"
Anh ta đưa hai tay ra.
"Các người cứ phạt tôi đi!"
Trong căn phòng xép đựng các đồ tạp vặt ở bệnh viện Nhân Dân,
nơi Liêu Á Phàm bị hại, cảnh sát không thu thập được bất cứ dấu vết gì
có giá trị. Dấu tay và dấu chân đều bị hung thủ xóa sạch sẽ tỉ mỉ sau khi
gây án. Gian gầm cầu thang này là góc chết của camera giám sát của
bệnh viện, nên xem băng hình cũng không tìm thấy một chút manh mối
gì.
Ánh sáng thành phố vẫn duy trì được tác phong cẩn thận xưa nay.
Không có khẩu cung, không có chứng cứ. Cuộc đối thoại giữa
Giang Á và Phương Mộc ở phòng họp tuy được ghi âm nhưng không có
câu nói nào có thể coi là chứng cứ để khởi tố Giang Á cả.
Và dù hắn thừa nhận, thì trong tình hình không có bất kỳ bằng
chứng hình sự nào, vẫn không thể lôi hắn ra trước pháp luật xử lý.
Giang Á chỉ bị tạm giam 15 ngày vì gây rối trật tự công vụ thường
ngày của cơ quan công an mà thôi.
Thi thể Liêu Á Phàm được khám nghiệm kỹ hơn, nếu không phát
hiện ra manh mối gì có giá trị thì sẽ được hỏa táng trong tuần tới, nếu
Phương Mộc và chị Triệu đồng ý.