TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2475

Tôi phải đi. Đi khỏi thành phố này. Bỏ quá cho tôi vì đã không

chào từ biệt. Dù cô còn bao nhiêu thời gian nữa, tôi mong cô đừng chết.
Hãy tiếp tục sống. Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, chúng ta sẽ lại
gặp nhau. Phương Mộc.

Chỉ có mấy hàng chữ sơ sài, nhưng Ngụy Nguy nhìn mãi rất lâu.

Sau đó cô gấp nó lại như cũ, rồi cẩn thận nhét vào túi áo.

Mùa đông qua đi rất nhanh. Ngụy Nguy đã dần quen với cuộc sống

ở đây. Hình như không có ai chú ý đến Châu Chí Siêu đã biến mất, Ngụy
Nguy cũng cảm thấy rất vui. Cô đi bách bộ một mình, ngủ một mình,
làm cơm tối 30 Tết một mình và từ từ ăn hết sạch. Lúc giao thừa pháo nổ
khắp nơi, đầy trời là ánh sáng pháo hoa, Ngụy Nguy lặng lẽ nhìn ra
ngoài cửa sổ sáng rực như ban ngày, cô tự nhủ, mình đã lại sống hết một
năm.

Một thời gian sau khi Phương Mộc ra đi, Ngụy Nguy bỗng nhận

được một tờ giấy báo lĩnh tiền gửi từ Thâm Quyến. Số tiền không lớn
nhưng cũng đủ để cô chi tiêu sinh hoạt. Kể từ đó, hàng tháng cô đều
nhận được một món tiền. Dù giấy báo không ghi họ tên người gửi,
nhưng cô hiểu rõ người đó là ai.

Họ tên người ấy đã trở thành thần thoại ở thành phố C này. Sau khi

Giang Á bị xử tử hình, cảnh sát đã công bố toàn bộ tình tiết của vụ án, kể
cả đốt ngón tay của một cảnh sát. Xuân về hoa nở, vạn vật bừng tỉnh, bầu
không khí u ám bao phủ thành phố C cũng dần tan đi. Ngày càng có
nhiều người giải tỏa tâm lý cảnh giác, tươi cười rạng rỡ. Ánh dương ấm
áp lại trở về bầu bạn với miền đất này.

Chỉ có một người duy nhất biết rõ điều bí mật, người ấy lặng lẽ

sống ở một góc chẳng có gì nổi bật của thành phố.

Đôi khi người ấy nhớ đến anh ta, và phỏng đoán anh đang làm gì

và sống như thế nào ở một thành phố khác, và anh có còn giữ được ánh
mắt đầy thiện chí, giàu tình người đồng thời với tính cách quả cảm quyết
đoán không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.