6 giờ, chuông đồng hồ vang lên như thường lệ. Lạc Thiếu Hoa lặng
lẽ bò dậy, mặc quần áo xong, rón rén đi ra khỏi phòng ngủ. Vừa đi ra đến
phòng khách thì nhìn thấy con gái Lạc Doanh đang ngồi bên bàn ăn.
“Dậy sớm thế?” Lạc Thiếu Hoa hỏi, đi thẳng về phía bếp, “Bữa
sáng ăn mì nấu trứng gà, được không?”
“Bố,” Lạc Doanh đưa một tay lên chặn ông lại, “con nói chuyện
với bố một lát được không?”
Lạc Thiếu Hoa chăm chú nhìn cô mấy giây, “Hướng Dương lại tìm
con à?”
Hướng Dương là chồng cũ của Lạc Doanh, bốn năm trước vì ngoại
tình nên li dị Lạc Doanh. Nửa năm gần đây, Hướng Dương liên tục liên
lạc với Lạc Doanh, có ý rất muốn tái hợp. Có điều, thái độ của Lạc
Doanh có vẻ không hề có ý đó.
“Không phải.” Lạc Doanh ra hiệu cho ông ngồi xuống, hỏi khẽ:
“Bố, gần đây bố bận việc gì thế?”
Lạc Thiếu Hoa đang lấy thuốc lá, hơi sững lại, rồi rút một điếu
thuốc châm lửa.
“Không có việc gì.”
Lạc Doanh nhìn ông, tay sờ nghịch chiếc cốc trước mặt, “Bố, hôm
qua con đi rửa xe, có xem đồng hồ đo quãng đường.”
“Ừ.”
“Hơn nửa tháng vừa rồi, bố đã đi hơn một nghìn cây số.”
Lạc Thiếu Hoa vẩy tàn thuốc lá, không nói gì.
“Bố, bao nhiêu năm nay, sức khỏe của mẹ con không tốt. Nếu bố
thấy buồn phiền, hoặc trong lòng có người khác rồi thì bố cứ nói sớm.”
Lạc Doanh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt bố, “Con đưa mẹ…”