TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 277

"Thôi đi! Đừng do dự vớ vẩn nữa!" Chúc Tứ đệ ngắt lời Ngô Hàm,

và đưa tay ra ấn cậu ta ngồi xuống ghế.

Ngô Hàm mỉm cười. "Được."

Đêm đông giá lạnh, đóng cửa lại ăn lẩu quả là khoái trá. Nhất là

khi ta nghĩ rằng sau bữa cơm no và giấc ngủ say, tỉnh dậy rồi ta sẽ lên
đường trở về mái nhà xưa xiết bao quen thuộc mà ta xa cách đã lâu, thì
cái nồi lẩu đang cuộn sôi này lại càng khiến ta vui sướng và thèm muốn
không thể chờ thêm được nữa.

Chai rượu trắng đã cạn rất nhanh. Lưỡi của Chúc Tứ đệ cứng đơ

như miếng cá mực bị luộc quá lâu. Vương Kiện cũng không hơn Chúc
Tứ đệ là mấy, càng uống càng bốc. Nâng lên đặt xuống một hồi, chai
rượu thứ hai cũng đã vợi đi già nửa.

"Học kỳ sau… tôi sẽ trở lại lớp Cơ Địa…" Vương Kiện mắt đờ

đẫn, tay cầm đũa khoắng vào nồi mãi vẫn không gắp nổi miếng nào,
đành đặt đũa xuống tợp một tợp rượu.

"Hề hề… thế thì xin chúc mừng cậu." Ngô Hàm uống cũng nhiều,

mặt mũi nhợt nhạt, cụng ly rõ mạnh với Vương Kiện.

"Chúc mừng!" Chúc Tứ đệ đang cười rất thộn, bất chợt hô lên rồi

cầm chén lên ực một hụm to.

"Ha ha…" Vương Kiện bá vai Chúc Tứ đệ. "Điều vui nhất trong

học kỳ này là được quen các cậu! Tôi đã nghĩ rồi, tôi không dọn về
phòng cũ nữa, tôi sẽ ở lại phòng đối diện với mọi người."

"Thế là phải! Chúng ta mãi mãi là… anh em thân thiết…"

Chúc Tứ đệ nhoài lên bàn đưa tay ra với chai rượu, nhưng chỉ được

nửa chừng thì khựng lại, gục đầu lên cánh tay rồi ngủ luôn.

"Hà hà… thằng cha Tứ đệ không kham nổi nữa rồi." Vương Kiện

miệng nhai lạc rang, tay lay Chúc tứ đệ rõ mạnh, nhưng cậu ta chỉ ú ớ
mấy tiếng, rồi lại ngáy o o.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.