TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 3005

Ngụy Quýnh còn đang định cãi, Đỗ Thành đã ngắt điện thoại.

Chiếc taxi đã đi đến một ngã tư. Lái xe quay về phía Ngụy Quýnh,

giọng thăm dò: “Vẫn tiếp tục đi về phía trước à?”

Ngụy Quýnh miết mạnh vị trí giữa hai lông mày, ép mình bình tĩnh

lại. Trong đoạn băng ghi hình, Nhạc Tiêu Tuệ có nói “hắn đã ra rồi”, tiếp
đó đi luôn. “Hắn”, chắc chắn là chỉ Lâm Quốc Đống. Như vậy, nếu suy
luận từ góc độ thời gian, hai người chắc vẫn đang ở khu vực gần nhà
Lâm Quốc Đống.

“Đến khu Thiết Đông.” Ngụy Quýnh chỉ về phía đông nam thành

phố, “Khu Vườn Trúc Xanh.”

“Được thôi!” Sau khi nghe cuộc nói chuyện điện thoại vừa nãy, lái

xe đã hiểu ra tình hình mà vị khách trẻ tuổi này đang phải đối mặt vô
cùng nghiêm trọng. Anh không dám lơ là, bật đèn quay xe, phóng như
bay về phía khu Thiết Đông.

Xe buýt đông chật người. Cô gái bám vào cây cột, đứng yên nhìn

ra ngoài cửa sổ xe. Lâm Quốc Đống ở sát sau lưng cô, hít từng hơi thở
dài và sâu. Cái mùi ngây ngất hồn người ấy liên tục xộc vào mũi hắn,
dường như vô số những sợi râu bé xíu, nhẹ nhàng nhưng dồn dập khuấy
động tim hắn.

Miệng Lâm Quốc Đống khô cháy, khoang miệng bắt đầu có những

tiếng tạch tạch. Hắn liên tục nuốt nước bọt, yết hầu chuyển động lên
xuống. Đồng thời, một bộ phận trong cơ thể hắn, cũng dần trở nên bứt
rứt.

Trên cửa sổ xe bắt đầu xuất hiện vài vệt nước, tiếp đó, mỗi lúc lại

một dày hơn. Rất nhanh, những giọt mưa to gõ lên thân xe, phát ra
những tiếng động có quy luật.

Trận mưa đầu tiên của mùa xuân năm nay, cuối cùng đã đến.

Mặt đất trơn ướt, xe đi chậm. Bến nào cũng có người xuống xe,

người ào lên xe còn đông hơn. Không khí ẩm ướt lan tỏa khắp xe, bám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.