TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 3102

mẹ cháu. Sau đó, chia xác, vứt xác…” Cô chỉ vào Lâm Quốc Đống,
“Thủ đoạn gây án giống hệt như hắn.”

Tiếp đó, cô quay đầu về phía Ngụy Quýnh, “Xin lỗi cậu, Ngụy

Quýnh. Hôm ở trên sân thượng của thư viện, tớ đã xem trộm những thứ
trong túi hồ sơ.”

Kỷ Càn Khôn cũng nhìn về phía Ngụy Quýnh. Ánh mắt cậu thoáng

né tránh, rồi rất nhanh chóng chạm vào ánh mắt ông cụ, dũng cảm nhìn
lại Kỷ Càn Khôn.

“Cháu…”

“Lão Kỷ, lúc đầu cháu không hề nghi ngờ ông, cháu chỉ là muốn

giúp Nhạc Tiêu Tuệ tìm ra hung thủ đã giết chết mẹ cô ấy.” Ngụy Quýnh
chậm rãi lên tiếng, “Sau đó, cháu dần nhận ra mục đích bắt chước Lâm
Quốc Đống của gã hung thủ đó, hoàn toàn không phải là một kiểu sùng
bái biến thái, mà muốn nói cho cảnh sát biết, hung thủ đã giết bốn người
phụ nữ năm đó, vẫn còn sống.”

Ngụy Quýnh bỗng mỉm cười, như thể cảm thấy rất có lỗi, “Sử

dụng biện pháp cực đoan như vậy để chỉ ra cho cảnh sát - người cứ
ngoan cố, day dứt mãi như vậy, ngoài ông ra, còn có thể là ai cơ chứ?”

Kỷ Càn Khôn ngây người nhìn Ngụy Quýnh, như thể cậu là một

người lạ chưa từng gặp bao giờ.

“Cháu hoàn toàn không muốn đi chứng thực suy đoán này. Nhưng,

Đỗ Thành đã dạy cháu một cách, có thể căn cứ vào địa điểm vứt xác để
suy luận về tuyến đường hung thủ vứt xác, từ đó khoanh vùng khu vực
mà hung thủ có khả năng sinh sống.” Nét mặt Ngụy Quýnh dần trở nên
nghiêm túc, “Nhà ông ở ngay trong phạm vi đó.”

Kỷ Càn Khôn cười đau đớn, “Cho nên, cháu đã đến thăm dò ta?”

“Vâng. Qua lần chuyện trò hôm đó, cháu biết rằng ông biết lái xe,

càng có thể cảm nhận được ý niệm không thể thay đổi trong lòng ông.
Hơn nữa, chắc ông còn nhớ, cháu nói là bỏ quên điện thoại di động, bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.