TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 425

"Vậy sao?" Phương Mộc cố gắng giữ nụ cười trên môi, nhưng

cũng vẫn không kìm được sự run rẩy.

Mã Khải đứng dậy, giơ cánh tay khô gầy ra, tóm lấy cổ Phương

Mộc.

Thần kinh Phương Mộc căng thẳng tột cùng, cậu đã hoàn toàn sụp

đổ. Cậu hét lên một tiếng, ngã lăn từ trên ghế xuống, cuống cuồng bò
dậy chạy đến phía bên kia bàn, nhìn chằm chằm Mã Khải qua chiếc bàn.
Hai người chạy vòng quanh chiếc bàn giống như đang chơi trò diều hâu
bắt gà con. Mã Khải trợn trừng đôi mắt đỏ au, thở hồng hộc, miệng bắn
cả nước bọt theo hơi thở. Mấy lần, Mã Khải định trèo lên bàn, đều bị
Phương Mộc lấy cặp sách đánh lui lại. Các đồ vật trong cặp sách rơi
vung vãi khắp phòng.

"Cứu tôi với !" Phương Mộc muốn hét to, nhưng âm thanh lại bị

tắc nghẹn lại trong cổ họng, không thốt ra nổi.

Cuối cùng, Mã Khải cũng mất đi sự kiên nhẫn, lại một lần nữa

nhảy lên bàn, Phương Mộc lấy cặp sách ra sức đánh, nhưng do đồ đạc
trong cặp gần như đã rơi vãi hết, cặp trống không, mềm nhũn, đánh vào
người Mã Khải cũng không có chút tác dụng gì. Mã Khải lấy tay che
mặt, lao về phía Phương Mộc. Phương Mộc lùi lại một bước, không ngờ
giẫm phải chiếc bút bi, ngã nhào.

Mã Khải nhân cơ hội đè lên người Phương Mộc, hai tay định túm

chặt cổ Phương Mộc, Phương Mộc vừa cố gắng ngăn cản hắn ta, vừa dồn
hết sức vào chân phải, đạp hắn bật ra xa.

Nhân lúc hắn đang lăn lộn rên rỉ, Phương Mộc bò dậy, chạy đến

bên cánh cửa sắt, ra sức gõ cửa, kêu hét cứu mạng. Còn chưa kịp kêu
thét được mấy tiếng, đã cảm nhận thấy Mã Khải từ phía sau túm chặt lấy
cổ áo cậu, kéo cậu ngã xuống đất.

Cuộc vật lộn giằng co khi nãy đã rút hết sức lực của Phương Mộc,

cậu giãy giụa ngày càng yếu. Trong khi đó, Mã Khải gầy yếu đang thèm
khát máu, do sức mê hoặc của máu mà càng lúc càng trở nên điên cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.