TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 580

Phương Mộc giằng co một chút, thật không ngờ lại không thể làm

cô buông tay ra được. Đang bực mình, phía sau vang lên những tiếng
bước chân vội vã, Phương Mộc vội nắm chặt dao găm, vừa mới quay
người, luồng ánh sáng đèn pin chiếu thẳng vào mặt cậu.

"Ai ở đó, bỏ thứ đang cầm trong tay xuống!" Phương Mộc nghe

thấy tiếng lên đạn của súng, vội giơ tay lên, "Là tôi đây, Phương Mộc."

Mấy người vội vàng chạy đến, Phương Mộc nhận ra người đi đầu

chính là anh cảnh sát mặc thường phục hôm qua đã đôi co với cậu cán bộ
sinh viên. Anh ta lấy đèn pin soi vào Phương Mộc và Đặng Lâm Nguyệt,
"Là cậu à, có chuyện gì vậy? Thái Vĩ đâu?"

Phương Mộc không kịp trả lời anh ta, tay chỉ vào phòng phát

thanh, "Nhanh lên, bên trong còn có một người."

Người cảnh sát mặc thường phục khoát tay một cảnh sát bên cạnh,

"Các cậu đi theo tôi!" Hai người cầm súng nhanh chóng chạy lên khán
đài. Phương Mộc nhìn thấy họ bước vào phòng phát thanh, trong lòng
thầm cầu khấn: nhất định không được chết!

Ánh sáng đèn pin đang lay động trong phòng phát thanh, một lúc

lâu không thấy động tĩnh gì. Phương Mộc không thể chờ đợi hơn được
nữa, hét lớn: "Thế nào rồi?"

Người cảnh sát mặc thường phục thò đầu ra khỏi cửa, "Không sao,

vẫn còn sống." Phương Mộc thở phào, quay đầu nói với hai người cảnh
sát: "Thái Vĩ đuổi theo hung thủ rồi, đi theo hướng đó, các anh mau đi
cứu viện cho anh ấy!"

"Không cần đâu!"

Thái Vĩ ôm mặt, trong tay cầm một thứ gì đó đang bước ra từ trong

bóng đêm.

"Bật đèn!" Anh hét lên với những người cảnh sát phía trên. Mấy

phút sau, ánh đèn sáng rực khắp nhà thi đấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.