TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 611

"Gọi rồi, nhưng không nghe máy." Trâu Đoàn Kết đung đưa chiếc

điện thoại trong tay, nói vẻ bất lực. Phương Mộc nhìn đồng hồ, sắp đến
giờ học, cậu không kịp nói thêm với Trâu Đoàn Kết, quay người chạy
nhanh về phía phòng học, vừa chạy vừa nghĩ, chẳng phải Mạnh Phàm
Triết đã không sợ điểm danh rồi sao, sao vẫn không đi học?

Buổi tối, trong phòng tự học. Phương Mộc lơ đễnh lật giở một

cuốn sách trước mặt, Đặng Lâm Nguyệt ngồi yên lặng bên cạnh, cô đang
dịch một bài viết tiếng Anh, tốc độ rất nhanh, thỉnh thoảng ấn nút vào
chiếc kim từ điển trước mặt khẽ đọc một câu.

"Thực sự học không vào." Phương Mộc ngẩng đầu, mắt nhìn

quanh phòng học một lượt, đột nhiên như nhớ đến điều gì đó, nhìn ra cửa
phòng học, không có ai.

Hừ, anh chàng này coi như biết giữ chữ tín.

Buổi chiều Thái Vĩ đến tìm Phương Mộc, trước tiên là cười hi hi

trêu đùa Phương Mộc, nào là số đào hoa, nào là anh hùng cứu mỹ nhân.
Phương Mộc biết anh ta muốn ám chỉ việc của Đặng Lâm Nguyệt, nghĩ
thầm hành tung của cậu và Đặng Lâm Nguyệt quả thật không thể thoát
khỏi đôi mắt của anh chàng này, không chừng, bữa cơm tối qua, Thái Vĩ
đi theo ngay ở đằng sau.

Thái Vĩ trêu chọc đã rồi, bèn nghiêm túc nói, Phương Mộc và

Đặng Lâm Nguyệt ở cùng nhau, hai người đều có thể sẽ là mục tiêu của
hung thủ, cho nên phải bảo vệ họ từng giờ từng phút. Phương Mộc
cuống lên, nói nếu Thái Vĩ làm như vậy thật, đừng trách cậu trở mặt.
Thái Vĩ ra sức thuyết phục, Phương Mộc vẫn không đồng ý, cũng đành
phải bỏ cuộc. Nhưng anh vẫn kiên trì dưới tiền đề "Không ảnh hưởng
đến cuộc sống bình thường của Phương Mộc và Đặng Lâm Nguyệt",
tăng cường bảo vệ. Phương Mộc chú ý đến khi anh tìm cụm từ "cuộc
sống bình thường", trong ánh mắt tràn ngập sự chế giễu, bất giác vừa bực
bội lại vừa buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.