TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 613

Hai người nhanh chóng rời khỏi phòng tự học, trong khoảnh khắc

bước ra khỏi cửa, Phương Mộc liếc mắt nhìn về phía một đầu của hành
lang, người cảnh sát đó quả nhiên đang đứng ở đó.

Cậu kéo Đặng Lâm Nguyệt đi về phía phòng học vừa mới tan, đây

là một phòng học có thể chứa gần 100 người, từng đoàn sinh viên đang
chen chúc bước ra ngoài như ong vỡ tổ, trong hành lang bỗng chốc chật
kín sinh viên.

Phương Mộc và Đặng Lâm Nguyệt trà trộn vào đoàn người, khi đi

qua cửa phòng liền chui ngay vào phòng học, Phương Mộc vừa kéo tay
Đặng Lâm Nguyệt đi về hàng ghế phía sau, lấy di động bấm số máy của
Đặng Lâm Nguyệt. Họ ngồi xuống hàng ghế cuối cùng của phòng học,
mở cửa sau phòng học, thận trọng thò đầu ra xem, người cảnh sát đó quả
thực đang bị mắc kẹt giữa đám sinh viên vừa tan học, nghển cổ tìm kiếm
khắp nơi. Đặng Lâm Nguyệt kéo tay Phương Mộc, giơ chiếc điện thoại
đang rung lên khẽ hỏi: "Làm thế nào?"

"Nghe đi, sau đó cứ giữ nguyên trạng thái đang gọi." Nói xong,

Phương Mộc nhìn hướng đi của cảnh sát, đó là hướng tiến về phía cửa
sau của tòa giảng đường.

Cậu quay đầu lại nói với Đặng Lâm Nguyệt: "Đi thôi, hai người

mục tiêu quá lớn, tách ra đi, em đi hướng này", cậu chỉ vào hướng đi
ngược lại của người cảnh sát đó, "Em xuống tầng 1 trước, nghe theo lệnh
của anh."

"Được". Đặng Lâm Nguyệt kích động đến nỗi toàn thân run rẩy,

cầm chắc điện thoại, quay người bước đi.

Phương Mộc bước vội theo hướng đi của người cảnh sát. Người

cảnh sát luôn tìm kiếm ở phía trước, cũng không ngờ đối tượng ở ngay
phía sau. Phương Mộc thận trọng nấp sau lưng các sinh viên, luôn giữ
khoảng cách khoảng 5 mét với anh ta.

Anh cảnh sát vừa đi vừa rút điện thoại ra, Phương Mộc lén đến

gần, dỏng tai lên lắng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.