TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 846

bé có bị thương hay không, tình hình thương tích thế nào. La Gia Hải
chú ý thấy ánh mắt của Phương Mộc, cậu ta từ từ lắc đầu, hạ giọng nói:
“Nó không sao, đó là máu của mẹ nó. Tôi không hề động đến nó.” Cậu ta
ngừng lại giây lát, miệng nở nụ cười đau khổ: “Nó không có thứ mùi vị
đó!”

Phương Mộc ngẩn người, mùi vị, mùi vị gì?

La Gia Hải không buồn chú ý đến sự kinh ngạc của Phương Mộc,

mà cúi đầu, nói khẽ như thì thầm với bé gái: “Đừng giãy giụa nữa, mẹ
mày chết rồi, bây giờ mày có làm gì với bà ta cũng vô ích thôi”

Bé gái hoảng sợ nghiêng đầu, như thể muốn tránh xa hắn, đồng

thời hướng ánh mắt dò hỏi về phía Phương Mộc.

Phương Mộc gật đầu, “Cháu hãy làm theo lời cậu ta đi!”

Bé gái cuối cùng cũng ngừng giãy giụa, nhưng lại không ngừng

tiếng thút thít, nước mắt lăn dài từng hàng từng hàng chảy xuống.

Phương Mộc nhìn bé gái một lát, rồi ngẩng lên nói với La Gia Hải:

“Tôi có một đề nghị thế này, cậu hãy lấy thứ bịt miệng bé gái ra, có được
không?”

La Gia Hải cảm thấy ngạc nhiên: “Gì cơ?”

Phương Mộc chỉ tay vào mũi mình, “Người ta khi khóc, màng mũi

thường xuất hiện dịch nhầy, gây nên hiện tượng tắc mũi. Cậu lại bịt
miệng bé lại...” anh chỉ tay vào khuôn mặt đỏ bừng của cô bé vì nấc
nghẹn, “Cô bé sẽ chết vì nghẹt thở.”

La Gia Hải cúi đầu nhìn cô bé, sắc mặt vô cùng phức tạp, có vẻ

như đang tỉ mỉ cân nhắc, cuối cùng nói với bé gái: “Tao bỏ giẻ ra, nhưng
mày không được kêu, đồng ý không?”

Cô bé liên tục gật đầu. La Gia Hải bỏ tay vẫn để ở phía sau lưng

đứa bé ra, Phương Mộc mới nhìn thấy bàn tay đó vẫn đang nắm chặt con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.