TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 883

người ông được tráng phủ một lớp mịn màng màu vàng, phát ra thứ ánh
sáng lờ mờ trong sắc trời càng lúc càng thẫm lại. Bé gái đã ngừng khóc,
một nụ cười ngọt ngào hiện trên đôi má còn ngấn lệ.

Một thiếu nữ bỗng nhảy qua cửa, sự tinh nghịch trên khuôn mặt

vừa hé mở đã nhanh chóng bị thu lại vì nhận thấy có người lạ ở trong
bếp.

Đó chính là Liêu Á Phàm, trên người đang diện một chiếc quần bò

mới. Vừa nhìn thấy Phương Mộc đang rửa khoai tây cô bé chợt “Ồ” lên
một tiếng rồi quay người chạy biến.

Chị Triệu cười, mắng yêu: “Con bé này, hậu đà hậu đậu.”

Cô bé hậu đậu Liêu Á Phàm nhanh chóng quay lại. Chiếc quần bò

mới đã được thay bằng chiếc quần thể thao cũ. Nó chẳng nói chẳng rằng
kéo chậu khoai tây về phía mình cắm cúi rửa.

Phương Mộc thấy hơi ngượng, đứng dậy đi đến bên bể nước rửa

tay. Anh đứng nguyên tại chỗ một lát rồi quay người đi ra sân. Trước lúc
quay ra anh nghe thấy Liêu Á Phàm hạ giọng nói Chị Triệu: “Cô Triệu,
cháu cảm ơn cô!”

Ngoài sân phút chốc đã đầy ắp bọn trẻ. Phần lớn bọn chúng đều

gầy yếu, ăn mặc đơn giản, nhưng khuôn mặt vô tư chẳng khác gì những
đứa trẻ được bố mẹ đùm bọc. Đây có lẽ là lúc náo nhiệt nhất trong ngày
ở cô nhi viện. Những đứa trẻ vừa tan học không hề tiếc rẻ phần sức lực
cuối cùng trong ngày. Những đứa bé bị tàn tật chỉ có thể ở lại trong cô
nhi viện đã thể hiện toàn bộ sự nhiệt tình tích tụ trong suốt cả ngày của
mình với lũ bạn mới trở về. Đâu đâu cũng đầy những nụ cười hoan hỉ,
tiếng tranh cãi và đuổi bắt nhau ầm ĩ.

Phương Mộc ngồi bên bồn hoa thong thả hút thuốc, cảm thấy vô

cùng thư thái. Anh nhìn theo những đứa trẻ chạy qua chạy lại bên cạnh
mình, bụi bay đầy cả lỗ mũi. Phương Mộc nhớ lại ngày thơ ấu cũng
hưởng thụ những niềm vui vô tư, hồn nhiên trên đám đất bụi xoàng xĩnh
như thế này. Chẳng ngờ ngày nay chỗ nào cũng là phòng chơi game,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.