TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 956

“Cầm lấy!” Anh ta tháo nắp chiếc bút máy đưa cho La Gia Hải,

“Lát nữa dùng cái này gí vào cổ tôi, khống chế tôi đưa đi. Hãy mạnh tay
vào một chút, có chảy máu cũng không sao. Hãy nhớ, khi ra khỏi cửa,
phải quay người lại, hướng tôi về phía vọng gác, hãy cố gắng nấp sau tôi.
Chỉ cần lên được xe là tất cả sẽ tốt đẹp thôi. Nhớ chưa?”

La Gia Hải lòng dạ rối bời cầm lấy cái bút, “Nhưng…”

“Không có nhưng!” Khương Đức Tiên nghiêm giọng, ngoài hành

lang có tiếng bước chân người, “Tất cả đều vì Thẩm Tương, cậu hiểu
chưa?”

Tất cả đều vì Thẩm Tương?

Đây là câu nói làm cho La Gia Hải cảm thấy khó hiểu nhất. Sau

khi sự việc xảy ra, La Gia Hải nhớ lại những chi tiết trong các tấm ảnh.
Cậu nhận ra trong tấm ảnh thứ nhất những thứ Thẩm Tương xách trên
tay đều là xà phòng và sữa tắm, còn tấm ảnh kia, không nghi ngờ gì
chính là chụp trong thời gian La Gia Hải và Thẩm Tương đang yêu nhau.
La Gia Hải nhớ lại một câu nói của Thẩm Tương:

“Mỗi lần đi tắm hay đi mua đồ, em đều cảm thấy có người đi

theo.”

Người đi theo là ai? Có phải là người chụp ảnh không? Khương

Đức Tiên có liên quan gì đến những việc này?

Nếu đầu óc một người lặp đi lặp lại cùng một vấn đề, anh ta không

thể càng ngày càng sáng ra mà sẽ càng ngày càng mê muội. La Gia Hải
như một cái xác đi đi lại ngày nào cũng lặp đi lặp lại cùng một công việc
giống nhau: ăn cơm, xem tivi, suy nghĩ, ngủ. Trong cảnh giam cầm ngày
lại qua ngày này, cậu cảm thấy mình đang từ từ mọt gỉ. Thỉnh thoảng,
cậu cũng kéo một góc rèm cửa lên, nhìn xuống dòng xe nườm nượp và
dòng người tấp nập suốt từ lúc rạng sáng đến khi phố xá lên đèn.

Những người quan tham chạy trốn khi bị bắt đều nói những ngày

trốn tránh là những ngày vô cùng đau khổ, xem ra đúng là như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.