TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 27

Giọng như căn dặn chính mình. Mẹ không có vẻ muốn hơn thua nữa, khi
ánh nhìn vướng lại trên móc áo. Bà sực nhớ nút trên đó cũng đứt. Vạt áo
bên phải dính hai đốm càphê, chúng khiến họ băn khoăn suốt buổi sáng, rồi
cũng nghĩ ra bỏ áo vô quần thì ổn, ai mà thấy. Cha nghĩ áo đỏ sẽ bắt đèn
hơn, nhưng không tìm thấy áo nào khác, ngoài cái bị rách toạc lưng. Mẹ nói
có thể lấy mảnh vải của cái áo học trò cũ, xong đắp lên chỗ rách, cũng lạ.
Lên tivi cũng không ai biết đó là áo vá.
Họ đứng ngó cái áo, cố hình dung nếu cắt một ngôi sao trắng nằm chình ình
trên áo đỏ thì có khó coi lắm không.
Cảnh này thì đúng là chiêm bao rồi. Hoang đường một cách day dứt. Cái
lần thấy vía ngồi trên cầu vồng ăn những đám mây cũng không day dứt như
vầy.
Lâu rồi cha mẹ không nhìn nhau, ngay cả cùng nhìn vào một điểm cũng
hiếm. Cái ảnh chụp chung duy nhất của hai người, cha ngó cụp xuống còn
mẹ đảo tròng trắng sang phải. Mặt mũi cặp đôi hớt hải. Lúc đó mình vừa
lẫm chẫm biết đi, thích tọng vào miệng những thứ mềm mượt, bất kể là
đuôi chó, góc cái gối gòn hay tóc mẹ. Thời khắc máy ảnh loé đèn, mẹ phát
hiện ra mình đang mút chổi lông gà. Nhưng không còn thời gian chụp lại
cái ảnh khác, cha quáng quàng chạy vào ca đêm.
Mẹ thì làm ca ngày. Họ chỉ có thể ôm nhau lúc trời vừa rạng sáng. Trong
khoảng thời gian chóng mặt đó, nếu cha thích mẹ từ phía sau thì cũng có thể
nhìn về một hướng, nhưng mẹ phải ngó cái đồng hồ treo trên vách, miệng
kêu ối ứ ư sao lâu vậy. Gương mặt của gã quản đốc xưởng xốn trong đầu
mẹ, trong lúc cha héo rũ trên người. Mẹ không thể thích đến quên trời đất,
vì bị ám ảnh bởi thằng cha chấm công re rắt từng giây, vì mình hay thức
dậy bất ngờ, dụi mắt buông ra một câu khó đỡ "lêu lêu, cha mẹ ở truồng".
Vụ đó là dì Hoà lỡ thời ở trọ chung vách kể mỗi khi mình qua xin cơm
cháy, dì nói hồi đó tao nghe, khổ sở vì thèm.
Mình thì không nhớ được những việc xảy ra hồi vài ba tuổi. Chuyện quãng
sáu, bảy tuổi thì không muốn nhớ. Nhưng có khi mang máng chuyện mẹ
bứng cây khế từ dưới quê lên trồng trên khoảng sân trước nhà trọ. Thằng
nhỏ Phước vô lớp một là khế có trái, mẹ mơ màng. Lấy cây dao cùn phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.