TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 46

Nhưng giờ đến nhân vật chính mình cũng để mất. Truyện ngắn có cái tên là
“Một đám cưới”, giờ không có cô dâu thì sao thành. Ở dòng thứ năm của
trang ba, mình viết Ngà đi làm tóc về, bỗng đứng nấn ná trên bến sông. Ở
đó có mấy đứa con nít đang tắm, một chiếc ghe neo sào đậu đằng kia một
chút, biết có người vì thấy có khói chảy ngược lên trời, biết là đàn bà vì áo
bà ba căng phơi trên cây bẹo. Ngà nhìn nước lắt xắt chảy, nghĩ chỉ hai tiếng
đồng hồ nữa mình sẽ có một cái tên khác: vợ thằng Định. Hai tiếng nữa, khi
đi đầu trong đoàn rước dâu bước xuống cái bến này, Ngà không hoàn toàn
thuộc về mình nữa.
Mình viết đến đó thì mình nghe có tiếng nôn ọe, một người đàn ông xà
quần cùng với hai con chó, một con xăng xái liếm vào cái miệng dãi nhớt
của anh ta. Mình thấy chi tiết này cũng vui. Cái không khí đám cưới thôn
quê nó sinh động là vì những chuyện nho nhỏ vậy. Một anh say khác ngồi
nói bộ giận, nói ới Ngà ơi sao lại lấy thằng Định mà không ngó tới anh, nhà
anh còn có nhiều đất hơn nhà nó.
Định, nam chính của mình, đi hàng thứ tư trong đoàn rước dâu, thò cái mặt
đỏ phừng không biết vì nắng hay vì rượu ra khỏi cái vest xám, không biết
thuê ở đâu mà vạt áo dài gần chạm gối, trông hơi luộm thuộm. Anh làm bí
thư xã đoàn, sắp tới sẽ lên phó chủ tịch xã, đó là lý do vì sao mấy chị trong
bếp tấm tắc, con Ngà có phước lấy chồng làm quan, quan xã cũng là quan,
rồi thì lên huyện, tỉnh mấy hồi. Chớ con gái xóm Bưng này không lấy
chồng nông dân thì cũng lấy Đại Hàn, Đài Loan, tiền thì nhiều thiệt nhưng
xa biệt xứ người, đến mắm sặc mà còn không có mà ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.