TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 47

Ngà không biết sướng hay sao mà biến mất?
Đám cưới nháo nhác. Đàng trai biết chuyện cũng nhấp nhổm đứng ngồi. Tía
Ngà mở cả nút áo trên cùng cho dễ thở, hào hển túm lấy mình hỏi giờ tính
sao? Mình hỏi lại hồi nhỏ Ngà có thích chơi trốn tìm không? Ông gạt đi,
sao tôi biết được? Tôi chỉ có chuyện đi làm lụng kiếm miếng ăn cho tụi nó
thôi cũng đắm đuối rồi, hơi đâu để ý nó chơi gì. Má Ngà nói không nhớ hồi
nhỏ Ngà sao, bà đẻ con năm một nên lo đứa nhỏ mặc kệ đứa lớn, nó có trốn
thì bà cũng đâu rảnh đi tìm, có tìm được cũng đánh đòn mấy roi cho chừa.
Ba Ngà nạt ngang, thôi nín đi cái thứ đàn bà không nên thân, có bảy đứa
con mà quản không xong. Người đàn bà lủi thủi đi vào bếp.
Ông già dẫn đàng trai cũng chạy lại hỏi mình rằng dẫn thằng cháu ông qua
đây để cưới ai bây giờ, cô dâu đâu? Một con người biến mất đâu phải
chuyện chơi. Mình bảo mọi người nhớ kỹ coi, Ngà có dấu hiệu gì đặc biệt
trước khi biến mất, hy vọng tìm được vài manh mối gì đó gì đó như là báo
hiệu như là tiên cảm. Một thím vỗ đùi cái đét nói lúc tối này làm lễ vu quy
con nhỏ khóc quá chừng, lấy được một chỗ phước đức thì mắc gì mà khóc?
Chị Ngà đang nghén đứa thứ tư, cổ ngẳng mặt xanh ẽo ợt bảo hôm qua lúc
rờ những vết nứt trên bụng chị, Ngà thở dài nói làm đàn bà sao khổ vậy.
Định kể lần gặp gần nhất là chiều hôm kia, khi thuê đồ cưới, Định bảo dứt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.