TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 247

Đường Huy đành quay người đi, nở nụ cười yếu ớt trước cảnh hoàng

hôn, nụ cười ấy vừa mang vẻ chua xót, lại dường như có cả quyết tâm lao
vào nước sôi lửa bỏng.

2.

"Rốt cuộc vết thương trên mặt trên người cậu từ đâu mà ra?"

"Thì đi ra chỗ miếu thành hoang đợi bánh bao gạch cua mới ra lò, kết

quả chen lấn kinh quá, ngã lộn nhào, từ đầu đến chân đều bị người ta giẫm
đạp nên mới thành ra thế này."

"Thế sao còn bị đạp gãy cả răng nữa?"

"Tôi xông lên hàng đầu, lại không đề phòng, chẳng những không ăn

được bánh bao mà đến ví tiền cũng bị móc mất. Đời nào có chuyện tôi chịu
để yên, một mực đuổi theo tên trộm, ai dè tên khốn đó quay ngoắt lại giáng
cho tôi một đòn, nên mới gãy cả răng."

"Trước giờ cậu có dùng ví tiền đâu, toàn nhét linh tinh vào túi áo túi

quần."

"Tôi... tôi chính vì hứng lên mua lấy cái ví dùng chơi, nên mới bị kẻ trộm

để ý, chịu đổ máu đây!"

"Nhưng rõ ràng là cậu bị trộm tiền, sao vẫn còn mang một trăm đồng Đại

Dương về?"

"Mẹ kiếp, rốt cuộc cậu có định ăn bánh hạt sen tôi mang về không nào?"

Mấy ngày liên tiếp, hội thoại giữa Đỗ Xuân Hiểu và Hạ Băng thường

xuyên xoay quanh nội dung này, một người ra sức tra hỏi, người còn lại
sống chết không khai, suy đoán rồi đánh trống lảng, cứ thế không biết mệt,
cho đến khi cô bừng bừng tức giận to tiếng chặn đứng nghi ngờ của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.