TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 106

Người con, kinh hoàng vì nỗi mình đã phản bội cha, và hổ thẹn trước

tình yêu tội lỗi của mình, liền tự giam mình trong xưởng làm sách, đắm
mình vào hội họa. Do chàng vẽ vì nỗi buồn và sức mạnh của tình yêu, nên
mỗi bức tranh của chàng đều gây ấn tượng đến độ người chiêm ngưỡng
không thể phân biệt chúng với tác phẩm của những bậc thầy lão thành. Đức
vua rất tự hào về con trai mình, và bà vợ trẻ Trung Hoa còn nói, "Phải, thật
ấn tượng!" khi nhìn các bức tranh. "Nhưng thời gian rồi sẽ qua đi, và nếu
chàng ta không ký tên vào tác phẩm của mình, sẽ không ai biết rằng chàng
ta là người làm ra kiệt tác này." Đức vua đáp, "Nếu con trai ta ký vào các
bức tranh của nó thì liệu có công bằng không khi nó nhận những lời khen
dành cho kỹ thuật và phong cách của những bậc thầy lão thành mà nó đã bắt
chước? Hơn nữa, nếu nó ký vào tác phẩm của nó, thì chẳng phải nó muốn
nói rằng "Tranh của tôi mang những khuyết điểm của tôi" sao?" Bà vợ
Trung Hoa, tuy hiểu rằng mình không thể thuyết phục được ông chồng già
về vấn đề chữ ký, cuối cùng đã thành công trong việc thuyết phục con trai
ông ta, vốn luôn giam mình trong xưởng làm sách như mọi khi. Hổ thẹn vì
phải thổ lộ tình yêu, bị thuyết phục bởi những ý tưởng của người mẹ kế
xinh đẹp và với sự thúc giục của Quỷ sứ, người con đã ký tên mình vào một
góc bức tranh, giữa bức tường và cỏ. Ở một điểm mà chàng cho là khó nhận
ra. Bức tranh đầu tiên chàng ký vẽ một cảnh trong Husrev o Shirin. Các vị
biết chuyện đó mà: Sau khi Husrev và Shirin cưới nhau, Shiruye, con trai
của Husrev với người vợ trước, đã yêu Shirin. Một đêm, lẻn vào phòng ngủ
của họ qua cửa sổ, Shiruye nhanh nhẹn đâm dao găm vào ngực cha hắn.
Khi Đức vua thấy bức tranh con trai ông vẽ cảnh này, ông bị choáng với
cảm giác rằng bức tranh là hiện thân của một khuyết điểm nào đó; ông đã
nhìn thấy chữ ký, nhưng không hoàn toàn ý thức về điều đó, và đơn giản là
ông phản ứng với bức tranh với ý nghĩ rằng. "Bức tranh này có một khuyết
điểm." Và bởi người ta không bao giờ gặp bất cứ điều gì như thế ở những
bậc thầy lão thành, nên Đức vua đột nhiên thấy kinh hoàng, nghi ngờ rằng
tập sách mà ông đang đọc không kể lại một câu chuyện hay một truyền
thuyết mà là những gì tuyệt đối không thích hợp với một cuốn sách: nó nói
về chính thực tại. Khi ông vua già ý thức được điều này, ông choáng váng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.