TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 145

Người cha khôn ngoan của tôi, nhận ra con gái ông cũng khôn ngoan

như ông, bắt đầu chớp mắt. Cha tôi sẽ chớp mắt nhanh như thế này vì ba lý
do: 1. Bởi ông đang trong tình thế khó xử và ông đang suy tính để tìm một
lối thoát khôn khéo; 2. Bởi ông sắp khóc vì sầu khổ và tuyệt vọng; 3. Bởi
ông đang trong tình thế khó xử, nên kết hợp khéo léo lý do một và hai để
tạo ấn tượng rằng ông có thể khóc vì sầu khổ.

"Con sẽ mang bọn trẻ đi và bỏ lại người cha già này sao?" Con có nhận

ra rằng vì cuốn sách của chúng ta" - phải, ông nói cuốn sách của chúng ta" -
nhà ta sợ bị giết, rồi bây giờ con lại muốn mang bọn trẻ đi, ta chỉ còn nước
chờ đợi cái chết thôi."

"Cha thân yêu, chẳng phải cha luôn miệng nói rằng chỉ có ly dị mới cứu

con khỏi gã em chồng vô tích sự đó sao?"

"Ta không muốn con bỏ ta. Một ngày nào đó chồng con sẽ trở về. Thậm

chí dù nó không về thì cũng chẳng hại gì việc con đã có chồng - miễn là con
sống trong nhà này với ta."

"Con chẳng muốn gì hơn được sống trong nhà này với cha."

"Con yêu, chẳng phải con mới nói rằng con muốn lấy chồng càng sớm

càng tốt sao?"

Đây là ngõ cụt mà bạn lọt vào khi tranh luận với cha: Rốt cuộc thì, chính

bạn cũng sẽ tin chắc bạn sai.

"Con có nói", tôi nói, nhìn chằm chằm xuống mặt đất trước mặt. Rồi, cố

kìm nước mắt và được khích lệ bởi sự thật về những gì đang nảy ra trong
đầu, tôi nói: "Vậy là con sẽ không bao giờ tái giá được sao?"

"Có một chỗ đặc biệt trong trái tim ta dành cho đứa con rể nào không

mang con rời xa ta. Ai là kẻ theo đuổi con, liệu nó có chịu sống trong nhà
này với chúng ta không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.