TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 148

TÊN TÔI LÀ ĐỎ

TÊN TÔI LÀ ĐỎ

Orhan Pamuk

Orhan Pamuk

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 17: Tôi Là Dượng Yêu Quý Của Cháu

Chương 17: Tôi Là Dượng Yêu Quý Của Cháu

Than ôi, thật khó nghĩ khi có một đứa con gái. Khi nó khóc trong phòng

kế bên, tôi nghe tiếng thổn thức của nó, nhưng tôi không thể làm gì ngoài
việc nhìn vào những trang sách tôi đang cầm trên tay. Trên một trang của
tập sách tôi đang cố đọc, cuốn Kitab aL-Qiyamah 1, viết rằng ba ngày sau
khi chết, linh hồn của con người, được Allah cho phép, sẽ đến thăm thân
xác mà nó từng lưu trú. Khi nhìn thấy trạng thái đáng thương của thân xác
nó nằm trong huyệt, đầy máu, đang thối rữa và rỉ nước, linh hồn sẽ đau
lòng, khổ sở, rầu rĩ và ứa lệ, nhìn này, sợi dây xác phàm khốn khổ của tôi,
thân xác cũ thảm hại của tôi. Lập tức, tôi nghĩ đến kết thúc cay đắng của
Zarif Kính mến dưới đáy giếng, linh hồn anh ta hẳn bối rối như thế nào khi
trở lại thăm và nhận ra xác của mình không nằm trong huyệt mà nằm dưới
đáy giếng.

T

Khi tiếng khóc của Shekure tắt hẳn, tôi dẹp cuốn sách về cái chết sang

một bên. Tôi mặc chiếc áo lót len, quấn chặt khăn choàng len dày quanh eo
cho ấm bụng, mặc chiếc quần dài viền lông thỏ và khi sắp rời nhà, quay
sang tôi phát hiện Shevket ngay cửa.

"Ông ngoại đi đâu vậy?"

"Cháu vào nhà đi. Ta đến đám tang."

Tôi băng qua những con đường đầy tuyết, giữa những ngôi nhà nghèo

nàn xiêu vẹo hầu như không thể đứng thẳng được, băng qua những khu bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.