TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 188

minh hơn, mạnh mẽ hơn, thậm chí giỏi giang hơn thực chất anh ta có để gây
ấn tượng cho người phụ nữ anh ta yêu. Sau đó tôi nghĩ đến việc Shekure và
các con nàng đang so sánh tôi với chồng nàng - người cha mất tích của bọn
trẻ - trước khi đầu óc tôi tập trung lại vào tay minh họa Venice nổi tiếng nào
đó mà lúc ấy Enishte của tôi đang tô thêm nét triết lý vào cho những kỹ
thuật hội họa của hắn. Tôi ước ao được giống những họa sĩ mới nổi tiếng
chỉ vì Shekure đã nghe cha nàng nói quá nhiều về họ, những tay minh họa
tạo được tên tuổi không phải bằng việc chịu nỗi đau tử vì đạo trong các xà
lim như những vị thánh, hay bằng việc chém đầu quân địch với một cánh
tay mạnh mẽ và một thanh mã tấu bén ngót như người chồng vắng mặt đó
đã làm, mà nhờ một bản thảo mà họ sao chép hoặc một trang họ đã trang trí.
Tôi gắng hết sức hình dung những bức tranh lộng lẫy mà những nhà minh
họa nổi tiếng đã tạo ra, những kẻ mà, theo như Enishte của tôi giải thích,
được truyền cảm hứng bởi sức mạnh của sự tối đen hữu hình của nó và sự
huyền bí của thế giới. Tôi cố hết sức hình dung chúng - những kiệt tác mà
Enishte của tôi đã thấy và hiện đang cố mô tả cho một người vốn chưa từng
thấy chúng - đến độ cuối cùng, khi trí tưởng tượng của tôi chẳng giúp gì
được, tôi chỉ càng buồn nản hơn, càng thấy mình bé mọn hơn.

Tôi nhìn lên thì phát hiện rằng Shevket lại đến trước mặt tôi. Nó tiến đến

chỗ tôi một cách dứt khoát, và tôi cho rằng - như phong tục đối với một bé
trai lớn nhất trong những bộ tộc Ẳ Rập nào đó ở Transoxiana và những bộ
lạc Circassian thuộc vùng núi Caucasus - thằng bé sẽ không chỉ hôn tay
khách lúc khách mới đến thăm mà cả khi người khách ra về nữa. Bị bất
ngờ, tôi đã giơ tay ra cho nó hôn: Ngay lúc đó, từ đâu đó không xa, tôi nghe
tiếng cười của nàng. Nàng đang cười tôi chăng? Tôi bối rối và để cứu vãn
tình hình, tôi nắm lấy Shevket mà hôn lên hai má nó như thể phong tục
muốn tôi làm thế. Sau đó tôi mỉm cười với Enishte của tôi như để xin lỗi vì
đã cắt ngang ông và để cam đoan với ông rằng tôi không có ý vô lễ, trong
khi cẩn thận kéo đứa bé lại gần để kiểm tra xem nó có mang hương thơm
của mẹ nó không. Đến lúc tôi hiểu rằng thằng bé đã đặt vào tay tôi một mẩu
giấy xếp nhỏ thì nó đã quay lưng đi ra tới gần cửa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.