TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 217

chạm vào; với tâm trạng rất muốn cáo lui, trong một lúc gần như điên
cuồng, tôi loạng choạng bước ra đường.

Đó là lúc tôi hứng chịu những lời chửi rủa của gã ăn mày Tatar. Nhưng

tôi lập tức lấy lại can đảm. Tôi nhẹ nhàng nhặt một cục đá nhỏ dưới đất bỏ
vào khăn tay của gã và nói, "Của mi đó, tên Tatar ghẻ lở."

Không cười, tôi nhìn tay gã mò tìm cục đá một cách đầy hy vọng mà gã

nghĩ là một đồng xu. Phớt lờ những lời chửi rủa của gã tôi đi về hướng nhà
của một trong những "con gái" của tôi, người mà tôi đã gả cho một anh
chồng tốt.

"Đứa con gái" dễ thương của tôi đãi tôi một miếng bánh, một món đồ ăn

thừa, nhưng vẫn còn giòn. Chuẩn bị cho bữa ăn chiều, con bé đang làm món
thịt cừu hầm trong nước sốt đặc với trứng đánh và nêm bằng mận chua,
đúng kiểu tôi thích. Để không làm con bé thất vọng, tôi ngồi chờ và ăn hai
bát đầy với bánh mì giòn.

Con bé cũng làm một món tráng miệng có nho hầm. Không chút do dự,

tôi đòi một ít mứt cánh hồng, trộn một muỗng đầy món mứt đó vào món
tráng miệng và kết thúc bữa ăn. Sau đó, tôi lên đường đi giao những lá thư
cho Shekure buồn bã của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.