TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 36

Vẻ ngây thơ trên gương mặt hắn, một khuôn mặt tôi từng thấy rất lâu

trước đây, khi chúng tôi còn nhỏ, cho tôi biết rằng hắn hoàn toàn bị những
con ngựa của tôi thu hút.

"Họ thuê chúng ta, và chúng ta cố tạo ra con ngựa kỳ diệu nhất khó đạt

tới nhất, như những lão sư phụ đã làm. Chẳng có gì hơn. Họ không công
bằng khi bắt chúng ta chịu trách nhiệm về bất cứ điều gì ngoài việc minh
họa."

"Tôi không chắc điều đó đúng," hắn nói. "Chúng ta cũng có những trách

nhiệm và ý chí của riêng mình. Tôi không sợ ai trừ đấng Allah. Chỉ có
Người mới cho chúng ta lý trí để chúng ta phân biệt được cái Thiện với cái
Ác".

Đó là một câu trả lời thích hợp.

"Đấng Alllah thấy và biết tất cả..." Tôi nói bằng tiếng Ẳ Rập. "Người sẽ

biết rằng anh với tôi, chúng ta đã làm việc này mà không ý thức về những
gì chúng ta đang làm. Anh sẽ báo cáo cho ai biết về Enishte kính mến?
Chẳng lẽ anh không biết đằng sau việc này là ước muốn của Đức vua đáng
kính của chúng ta sao?"

Im lặng.

Tôi tự hỏi liệu hắn thực sự là một tên ngớ ngẩn như thế hay sự mất bình

tĩnh và thói thuyết giảng hùng hổ của hắn quả là xuất phát từ lòng thành
thực kính sợ đấng Allah.

Chúng tôi dừng lại bên miệng giếng. Trong bóng tối, tôi mơ hồ bắt gặp

ánh mắt của hắn và có thể thấy rằng hắn đang sợ. Tôi thương hại cho hắn.
Nhưng điều đó đã quá trễ. Tôi cầu xin Thượng đế cho tôi thêm một dấu
hiệu nữa chứng tỏ rằng người đang đứng trước mặt tôi không chỉ là một tên
hèn nhát ngu đần mà còn là một kẻ tệ hại vô phương cứu chữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.