TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 46

thành vương quốc của Ngài. Ta đi tới quyết định rằng một bản thảo có thể
được minh họa theo ý tưởng này.

"Người nghệ sĩ bậc thầy Venice đã vẽ chân dung vị quý tộc này theo một

cách mà cháu có thể lập tức nhận ra vị quý tộc cụ thể đó là ai. Nếu cháu
chưa từng gặp người đó, và nếu họ bảo cháu chỉ ra ông ta trong đám đông
hàng ngàn người, cháu có thể chọn ra đúng người này nhờ vào bức chân
dung đó. Những bậc thầy Venice đã khám phá ra những kỹ thuật hội họa mà
qua đó họ có thể làm nổi bật bất cứ ai ra khỏi những người khác - không
dựa vào quần áo hay huy chương của người đó, mà bằng đường nét đặc thù
của khuôn mặt. Đây là cốt tủy của "nghệ thuật chân dung."

"Nếu khuôn mặt cháu được vẽ kiểu này dù chỉ một lần, không ai có thể

quên được cháu, và nếu cháu đi xa, những ai đã từng nhìn thấy bức chân
dung của cháu sẽ cảm thấy sự hiện diện của cháu như thể cháu thực sự đang
ở gần bên. Những ai chưa từng gặp cháu khi còn sống, thậm chí nhiều năm
sau khi cháu qua đời, họ vẫn có thể thấy rõ cháu như thể cháu đang đứng
trước mặt họ vậy."

Chúng tôi im lặng hồi lâu. Ánh sáng lạnh lẽo mang màu băng giá bên

ngoài lọt vào qua phần trên của cửa sổ hành lang dẫn ra đường; đây là của
sổ mà phần bên dưới không bao giờ được mở ra, tôi vừa mới dùng một
mảnh vải nhúng sáp ong dán kín lại.

"Có một nhà tiểu họa," tôi nói. "Anh ta vẫn đến đây như những họa sĩ

khác vì cuốn sách bí mật của Đức vua, và dượng với anh ta có thể làm việc
với nhau đến bình minh. Anh ta rất giỏi mạ vàng. Zarif kính mến không
may đó, một đêm nọ anh ta đã rời khỏi đây và chẳng bao giờ về đến nhà. Ta
e rằng họ đã giết anh ta, tay thợ cả mạ vàng tội nghiệp của ta."

--------------------------------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.