TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 578

chúng tôi, và một người đàn ông đội mũ trùm đầu há hốc nhìn chúng tôi
qua ánh đèn như thể chúng tôi là những người chết đội mồ, chỉ đường cho
chúng tôi đến ngôi nhà khổ tu hoang phế mà thậm chí không thèm thò mũi
ra ngoài trời mưa đang rơi nhanh, và vui vẻ nói thêm rằng khi đến đó chúng
tôi cũng không yên ổn được với những âm hồn ma quỷ đâu.

Trong khu vườn của ngôi nhà hoang phế này chúng tôi được chào đón

bằng sự yên tĩnh của những cây bách uy nghiêm dửng dưng trước cơn mưa
và mùi hôi thôi của lá cây mục rữa. Tôi dán mắt vào một khe hở giữa những
tấm ván đóng vách của ngôi nhà hoang, và nhìn qua lớp rèm của một cửa sổ
nhỏ, ở đó, dưới ánh đèn dầu, tôi thấy bóng một người đang cầu nguyện
hoặc có lẽ đang giả vờ cầu nguyện, vì biết chúng tôi đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.