TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 613

Hoa, và nỗi đau thất tình của ông ta được đấng Allah biến thành một thử
thách lớn lao.

"Nhờ Enishte của anh, tất cả chúng ta mới biết được nghĩa của

â��chân dung' " tôi nói. "Cầu Thượng đế phù hộ, một ngày nào đó chúng
ta sẽ can đảm kể câu chuyện đời mình y như cách chúng ta đã sống."

"Mọi truyền thuyết chỉ là truyền thuyết của mỗi người," Siyah nói.

"Mọi sự trang trí cũng là sự trang trí của Thượng đế," tôi nói, hoàn tất

bài thơ của thi sĩ Hatifi xứ Herat. "Nhưng khi những phương pháp của
người Âu trở nên phổ biến, mọi người sẽ xem việc kể chuyện đời người
khác như chuyện đời của chính mình là một tài năng đặc biệt."

"Đây chẳng qua chính là ý muốn của Satan."

"Giờ hãy thả tôi ra," tôi la to. "Hãy để tôi nhìn cuộc đời này lần cuối."

Họ kinh hãi, và một niềm tin mới dấy lên trong tôi.

"Anh sẽ lấy bức tranh cuối cùng ra chứ?" Siyah hỏi.

Tôi nhìn Siyah cái nhìn mà anh ta nhanh chóng hiểu ra tôi sẽ làm thế và

anh ta thả tôi ra. Tim tôi bắt đầu đập dữ dội.

Tôi chắc từ lâu các vị đã phát hiện ra lai lịch của tôi, mà tôi đã cố che

giấu. Cho dù vậy, đáng ngạc nhiên rằng tôi đang cư xử giống như những
bậc thầy Herat xưa, vì họ thường giấu chữ ký không phải để che giấu lai
lịch của họ mà vì nguyên tắc và lòng tôn trọng đối với những bậc thầy của
họ. Đầy kích động, tôi đi qua những căn phòng tối đen của ngôi nhà, đèn
dầu trên tay, nhường đường cho chiếc bóng nhợt nhạt của chính tôi. Màn
bóng tối đã bắt đầu phủ lên mắt tôi, hay những căn phòng và hành lang này
thực sự tối om? Tôi sẽ có bao nhiêu ngày và tuần, bao nhiêu thời gian trước
khi tôi bị mù? Bóng tôi và tôi dừng lại giữa những bóng ma trong nhà bếp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.