TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 623

kín của ngôi chợ mới và bác thợ cạo mà thầy tôi chào mỗi sáng, dọc theo
cánh đồng trống nơi những nghệ sĩ xiếc nhào lộn sẽ dựng lều vào mùa hè và
biểu diễn, phía trước những ngôi nhà trọ bốc mùi hôi thối dành cho dân độc
thân, bên dưới những cổng vòm Byzantine đầy mùi ẩm mốc, trước mặt lâu
đài của vua Ibrahim và cây cột có dạng ba con rắn cuộn quanh trục đứng mà
tôi đã vẽ hàng trăm lần, đi qua cây tiêu huyền mà chúng tôi đã vẽ mỗi lần
một cách khác nhau, giờ hiện ra trong Hippodrome và dưới cây dẻ cùng cây
dâu tằm nơi bọn sẻ và ác là sà xuống hót líu lo như điên vào buổi sáng.

Cánh cửa nặng nề của xưởng làm việc đóng kín. Chẳng có ai ngay lối

vào hay bên dưới hàng hiên có mà vòng cung bên trên. Tôi chỉ mới nhìn
thoáng lên những cửa sổ nhỏ đóng kín mà từ đó khi còn là những thợ học
việc ngột ngạt vì buồn chán, chúng tôi thường ngắm nhìn cây cối thì có
người quát lên với tôi.

Hắn ta có giọng the thé chói tai. Hắn nói rằng con dao găm có cán nạm

ngọc dính máu trong tay tôi là của hắn và rằng cháu trai hắn, Shevket, và
Shekure đã cùng nhau ăn cắp từ nhà hắn.

Đây là chứng cứ rõ ràng cho thấy tôi là người của Siyah, những kẻ đã

đột kích nhà hắn đêm qua để bắt cóc Shekure. Người đàn ông ngạo mạn,
giọng nói the thé và giận dữ này cũng biết mặt những người bạn họa sĩ của
Siyah và biết họ sẽ quay lại xưởng làm việc. Hắn vung một thanh gươm dài
lung linh một màu đỏ kỳ lạ và cho thấy rằng hắn có một số ân oán mà, vì lý
do nào đó, hắn có ý định giải quyết với tôi. Tôi định nói với hắn rằng có
một sự hiểu lầm nào đó, nhưng rối tôi thấy vẻ giận dữ kỳ quái trên khuôn
mặt hắn. Tôi có thể thấy rõ qua vẻ mặt hắn rằng hắn sắp sửa tấn công tôi
quyết liệt. Tôi muốn nói biết bao câu, "Tôi van anh, hãy dừng lại." Nhưng
hắn đã ra tay.

Tôi thậm chí không kịp giơ dao lên, tôi chỉ giơ tay cầm túi xách lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.