THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 203

Đào Hoa sơn trang xét về bản chất, thì chính là một sòng bạc kiêm kỹ

viện cao cấp, nhưng ở đây tuyệt đối không nghe thấy tiếng ồn ào thét ngũ
gào lục, càng không nhìn thấy cảnh dung tục của các cô nương chào mời
đưa đón. Ở đây dù chỉ là a đầu rót trà mang nước cũng đoan trang cẩn trọng
như tiểu thư khuê các. Điều này chính là do ngưỡng cửa cao cao tại thượng
của sơn trang, ngoài việc trước tiên phải giao nộp một khoản tiền phí năm
mà người bình thường nghe thấy sẽ sợ líu lưỡi ra, nếu không có người nổi
tiếng ở bản địa dẫn tiến, thì dù có nhiều tiền đến mấy cũng đừng hòng bước
qua cửa lớn nơi đây, điều này khiến cho số lượng hào khách có đủ tư cách
đến đây mãi vẫn chưa vượt qua nổi con số trăm người. Một khi đã bước vào
sơn trang, bất kể bên ngoài có thô tục bậy bạ thế nào, đã đến đây thì phải
biết tuân thủ lễ nghĩa, giữ phong thái của bậc quý phái, cử chỉ nho nhã cao
sang, nếu không sẽ bị đuổi ra khỏi cửa, mãi mãi không thể trở lại Đào Hoa
sơn trang nửa bước. Dù là những kẻ cuồng ngạo đến mấy cũng không dám
giở trò gây sự ở đây, bởi đằng sau Đào Hoa sơn trang chính là Đường Môn.

Khi màn đêm từ từ buông xuống, Đào Hoa sơn trang lại bắt đầu một

ngày kinh doanh như mọi ngày. Ngựa quý, xe sang, kiệu ấm lục tục được
đón tiếp tiến vào sơn trang, xếp thành hai hàng tề chỉnh ngoài hành lang, từ
cửa lớn nhìn vào không hề nhìn thấy mụ tú bà hay cô nương nào đón khách
cả, chỉ có mấy thiếu niên mặc áo trắng như tuyết dắt ngựa dẫn xe cho
khách. Mặt mũi người nào người nấy đều sáng sủa anh tuấn, cử chỉ cung
kính lễ nghi, bộ y phục màu nguyệt bạch thướt tha khiến bọn họ nhìn có vẻ
yếu đuối, nhưng nếu ai vì thế mà coi thường bọn họ thì nhất định sẽ ân hận
cả đời.

Một vị công tử cưỡi bạch mã dắt theo vài người tùy tùng dừng lại trước

cửa sơn trang. Mấy thiếu niên đón khách vội chạy đến, cười mỉm chào đón
khách quen: “Diệp nhị công tử đã lâu không đến, không biết gần đây bận
việc gì?”

Gã trẻ tuổi ngồi trên lưng ngựa mặt mũi trắng trẻo nhẵn nhụi không râu,

để mấy người tùy tùng đỡ xuống ngựa, lẩm bẩm đáp: “Vẫn là mấy việc vớ
vẩn.” Vừa nói vừa móc một đĩnh bạc dúi vào tay thiếu niên dắt ngựa, kéo y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.