THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 56

trang có chết một hai người cũng không thành vấn đề gì, nhưng nếu chết
nhiều thêm nữa thì đám hiếu sự trong võ lâm tự nhiên sẽ liên tưởng đến
Nam Cung thế gia, về sau chúng ta làm sao có thể đứng vững trên giang hồ
đây? Nam Cung thế gia dẫu sao cũng là danh gia vọng tộc hàng trăm năm
nay, lễ nghĩa truyền gia chứ không phải là phường hào cường cướp bóc.
Hôm nay dê béo đã tự tìm đến tận cửa, chúng ta nếu không lợi dụng, há
chẳng phải là có lỗi với lòng nhiệt tình của họ sao?”

Hai người nhìn nhau cười lớn, khiến cho chó hoang ở đâu đó cũng sủa

lên hưởng ứng. Tiếng cười tắt dần, hai người nhảy lên ngựa, chầm chậm đi
sánh vai. Đi chưa được bao xa, bỗng nhiên Đường Tiếu hỏi nhỏ: “Tam công
tử, công tử có nghe giang hồ đồn đại chuyện Thiên Môn Mật Điển đã tái
xuất giang hồ hay không, tương truyền, ai có được nó ắt có thể mưu thiên
hạ.”

Nam Cung Phóng cười gằn đáp: “Hừm! Ba cái truyền thuyết hoang

đường đó tuyệt đối không đáng tin.”

“Cũng phải,” Đường Tiếu hùa theo mà trong lòng thì không nghĩ vậy.

“Thiên Môn Mật Điển, xưa nay chỉ là truyền thuyết trong giang hồ, từ trước
tới giờ chưa có ai tận mắt nhìn thấy. Có lẽ trên đời này căn bản không có
thứ gì thần kỳ như thế đâu.”

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, dần biến mất trong màn đêm. Trên

trời, một đám mây đen che kín vầng trăng vốn đã ảm đạm mông lung, khiến
thế giới càng lúc càng trở nên hỗn độn u ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.