THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 156

“Tôi mất thăng bằng và ngã xuống từ trên đầu cầu thang.” Cô trả lời.

“Tôi thật là vụng về.”

“Ồ không, tôi chắc chắn là cô không hề vụng về chút nào.” Sterns vội

vàng lên tiếng.

“Ông thật tử tế khi nói thế, Sterns. Ông có biết không, vết sưng đó lúc

này gần như không ghê gớm lắm, nhưng bên hông tôi thì, … ồ, tôi không
muốn làm ông lo lắng, và cũng không muốn ông nghĩ rằng tôi là một người
cứ mãi kêu ca phàn nàn … Caine tin rằng tôi không biết làm gì khác ngoài
kêu ca và khóc lóc. Đó chính xác là những gì anh ta đã nói. Đúng, đó là …”

Caine xuất hiện bên cạnh cô và túm lấy vai cô. “Hãy kiểm tra hông em

xem thế nào. Bỏ áo khoác của em ra.”

“Không.” Cô trả lời trong lúc bước vào trong phòng giải trí. “Anh sẽ lại

chỉ chọc vào nó thôi, Caine.”

Một hàng những người hầu đang đứng chờ để chào đón chủ nhân của

họ. Jade lướt qua họ trong lúc vẫn ôm lấy cánh tay Sterns. “Sterns, có phải
phòng tôi nằm ở phía trước ngôi nhà không? Tôi thực sự hi vọng như thế.
Tôi thích sẽ có một khung cửa sổ nhìn ra khung cảnh đáng yêu ở phía lối
vào và khu rừng đằng trước đó.”

Bởi vì giọng nói của cô vô cùng phấn khởi nên Caine kết luận rằng cô

đã nói quá lên về sự đau đớn của mình. “Sterns, đưa Tiểu thư lên lầu và để
cô ấy nghỉ ngơi trong khi ta lo một số chuyện khác.”

Anh không chờ nghe câu trả lời mà quay lại ngay và bước ra khỏi cửa.

“Bảo Parks đi đón thầy thuốc về đây.” Sterns gọi vọng xuống từ phía

trên đỉnh cầu thang, rồi viên quản gia quay sang Jade. “Đừng tranh cãi với
chúng tôi, thưa Tiểu thư. Cô trông vô cùng xanh xao. Tôi không thể không
nhận ra là bàn tay cô lúc này đang lạnh như đá ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.